Vì 'dại' mẹ hại con suýt mù!

Vì 'dại' mẹ hại con suýt mù!
Bi ơi mẹ ngàn lần xin lỗi con! Chỉ vì mẹ khờ khạo đã đẩy con vào nguy hiểm.
Đêm hè khuya mọi người trong phòng bệnh đã ngủ cả rồi. Chỉ còn mình mẹ vẫn thức quạt cho Bi thêm được chút gió. Nhìn con yêu ngủ thiếp, mồ hôi ướt dính cả khăn xô mà mẹ thấy sao xót xa. Mới 8 tháng tuổi mà Bi đã phải nằm viện rồi. Tất cả chỉ tại sự ngu ngốc khờ dại của mẹ. Bi ơi, phải làm sao bù đắp hết cho con những thiệt thòi này?
Mẹ còn nhớ giây phút đầu tiên hai mẹ con mình được gặp nhau. Con bé nhỏ, đỏ hỏn với hay bàn tay nhỏ xíu, đôi mắt tròn to như hai hòn bi nằm trong lòng mẹ. 9 tháng 10 ngày chúng mình cùng đồng hành với nhau, từng ngày con lớn lên trong cơ thể mẹ, từng tiếng nấc, từng cú đạp… Rồi mẹ một mình vượt cạn, trải qua cơn đau đớn như rách đôi cơ thể để được nhìn thấy mặt con. Mẹ đã rơi nước mắt khi nhìn thấy thiên thần đáng yêu của mẹ. Bi ơi cả nhà mình đều yêu con lắm. Ông trời đã ban con đến với mẹ, lành lặn khỏe mạnh. Vậy mà mẹ vụng dại, mẹ làm hại con.

Con liên tục chảy nước mắt sống giàn giụa (ảnh minh họa)
Mẹ còn nhớ chuyện bắt đầu khi Bi được hai tháng, con bỗng nhiên rất hay trào nước mắt vô cớ. Đang chơi, đang ti mẹ, thậm chí cả lúc ngủ con cũng thường bị chảy nước mắt. Ngày đấy, mắt Bi lúc nào cũng kèm nhèm toàn là ghèn mắt màu vàng, nhiều đến nỗi khiến con không mở nổi mắt ra. Vì ngại chẳng muốn đưa Bi đi bác sĩ, mẹ lên mạng tự tìm hiểu thông tin và hỏi bệnh cho Bi trên diễn đàn. Được các mẹ trên mạng mách cho rằng Bi đã bị tắc tuyến lệ, mẹ vội vàng chạy đi mua thuốc nhỏ mắt. Nghĩ, thuốc nhỏ mắt “lành”, nên cứ khi thấy Bi chảy nước mắt, mẹ lại hì hục nhỏ mắt con con. Sáng ngủ dậy nhỏ, cho Bi bú xong nhỏ, thay bỉm nhỏ, tắm xong nhỏ, chiều và tối cũng nhỏ liên tục. Có ngày, mẹ tiêu tốn tới hai, ba lọ thuốc nhỏ mắt. Dần dần, Bi cũng mở được mắt ra  và không chảy nước mắt nữa. Tưởng chuyện như vậy là kết thúc, mẹ hồ hởi vì mình đã tự làm bác sĩ được cho con.
Bẵng đi một thời gian, đến nửa tháng trước con đột nhiên bắt đầu quấy khóc, thỉnh thoảng lại nôn mửa toàn sữa.  Cả gia đình như mất ăn mất ngủ. Có những đêm nửa tỉnh nữa mơ con giật mình thức giấc, thấy mẹ bật đèn sáng lại khóc thét lên. Mẹ bế Bi khắp quanh nhà, dỗ thế nào con cũng không nín. Cho con ti thì con dụi mặt vào ngực mẹ, chảy nước mắt sống ròng rã hai bên. Đôi tay nhỏ nhắn cứ quơ quơ cố cào qua mắt đến ửng đỏ. Hoảng loạn, bố mẹ tất tả bế Bi vào bệnh viện.
Con chị có thể sẽ bị mù vĩnh viễn”. Nghe câu nói của bác sĩ mà mẹ thấy trời đất chao đảo, mẹ ngồi sụp xuống, òa khóc nức nở. Hóa ra, Bi không hề bị tắc tuyến lệ. Chỉ vì chủ quan, lại liên tục nhỏ thuốc mắt có chứa corticoide cho Bi, mẹ đã khiến con mắc phải căn bệnh glocom quái ác (một loại bệnh mãn tính do tình trạng nhãn áp tăng gây tổn thương thần kinh thị giác, dân gian hay gọi là "thiên đầu thống") đến lúc phát hiện ra thì đã ở giai đoạn cuối.
Từ ngày mang con nhập viện, không đêm nào mẹ không thức trắng. Bố, bà nội và ông bà ngoại cũng trằn trọc chẳng ai ngủ được. Nghĩ đến đứa trẻ mới 8 tháng tuôi, chưa được nhìn thấy cuộc sống muôn màu, chẳng biết ngoài kia lá cây xanh như thế nào, ông mặt trời rực rỡ ra sao..đã phải đối mặt với nguy cơ mù lòa, nước mắt mẹ cứ chảy ra không ngừng. Ông trời đã ban con cho mẹ lành lặn khỏe mạnh, vậy mà mẹ lại làm hại đời con.
Chiều nay, khi cô ý tá vô tình chiếu bật đèn sáng, Bi lại khóc thét lên. Nhìn đứa con mới 8 tháng tuổi cứ giơ giơ đôi bàn tay nhỏ xíu, mò mẫm nắm lấy cổ áo mẹ, đôi mắt lờ đờ, khi mở ra lại chỉ thấy toàn tròng đen…trái tim mẹ nhưng hẫng đi một nhịp. Chỉ qua đêm nay thôi, sáng mai là mẹ sẽ nhận được kết quả của bác sĩ rồi. Mẹ cầu trời mong sao Bi có thể được phẫu thuật bình an, để con mẹ có thể nhìn thấy mặt trời và để mẹ có cơ hội chuộc lại những lỗi lầm này. 
Tâm sự của một độc giả giấu tên.

Đang ăn thạch rau câu, bé trai 4 tuổi tử vong

Đang ăn thạch rau câu, bé trai 4 tuổi tử vong
PNO - Chiều 17/7, cơ quan chức năng thị xã Thuận An, tỉnh Bình Dương tiếp tục điều tra, làm rõ nguyên nhân dẫn tới cái chết của cháu Nguyễn Cao Khang (4 tuổi).

 Theo tin ban đầu, trước đó, vào khoảng 8 giờ sáng cùng ngày, mẹ của bé Khang là chị Trần Thị Sang (tạm trú khu phố Bình Hòa, phường Lái Thiêu, thị xã Thuận An) có mua một hũ thạch rau câu của người bán rong cho bé Khang ăn. Tuy nhiên, khi đang ăn nửa chừng, bé Khang bất ngờ ngã ra nền nhà, người tím tái, sùi bọt mép.

Ngay lập tức, gia đình đã đưa bé đi cấp cứu, nhưng bác sĩ cho biết bé đã tử vong.

Chị Sang ôm di ảnh con trai.

Phía gia đình bé Khang cho biết, khoảng hơn 1 tháng trước, khi đang ăn xúc xích, bé cũng bị hóc, phải cấp cứu tại Bệnh viện Nhi Đồng 1 (TP.HCM).

Tại đây, bé được xác định là bị viêm phế quản, khi ăn nhiều một lúc sẽ gây khó thở. Vì vậy, không loại trừ khả năng cháu Khang đã bị nghẹn khi ăn thạch rau câu, dẫn đến tử vong.

Được biết, gia đình chị Sang và anh Huy (chồng chị) có hoàn cảnh rất khó khăn, hiện tại không đủ tiền đưa thi thể bé về quê mai táng, nên đành gửi vào một nhà thờ ở gần đó.

Trước mắt, chính quyền địa phương phường Lái Thiêu cũng đã hỗ trợ gia đình anh chị số tiền 3 triệu đồng để lo ma chay. Nhiều người dân sống ở gần biết được hoàn cảnh của anh chị Sang cũng đang tích cực vận động, cùng nhau quyên góp tiền bạc để hỗ trợ gia đình chị.

Ngọc Thúy
Theo phunuonline

Ngoại tình - Em biết đã sai khi ngoại tình rồi anh ơi!

Ngoại tình - Em biết đã sai khi ngoại tình rồi anh ơi!
Anh à, thật sự khi viết ra những lời này, em sợ lắm. Sợ rằng anh sẽ cho em là con người không biết liêm sỉ, chỉ biết tính toán cho bản thân mình.
Em đi chán rồi lại quay về, em đã chọn người ta nhưng rồi ân hận, lại muốn về bên anh. Nhưng anh ơi, hãy hiểu cho em, hiểu cho nỗi lòng của một người vợ xa chồng như em.

Anh à, ngày anh đi xa làm ăn, em ở nhà cô quạnh một mình. Em đã ngoại tình, đó là cái tội không thể nào tha thứ, em biết điều đó chứ. Nhưng tới lúc anh nói ly hôn, em đã ngộ ra rất nhiều điều. Có lẽ, bước chân đi cấm kỳ trở lại, em cũng nghĩ có thể mình không còn cơ hội quay về nhưng em không thể làm gì được. Em muốn nói với anh một lời xin lỗi nhưng lại không thể mở miệng ra. Em cũng muốn hỏi anh vì sao em lại ngoại tình anh có biết không, nhưng em cũng dám nói gì. Em chỉ im lặng nghe anh chửi bới, anh lăng mạ, em thấy xấu hổ vô cùng.

Rồi, sự lựa chọn cuối cùng nhưng không phải là tốt nhất, em ra đi. Vì em nhận ra, trái tim anh đã nguội lạnh, anh đã khinh bỉ người vợ như em vô cùng, nên có muốn ở lại bên anh cũng chỉ là chuyện không tưởng, chuyện không vui và anh cũng sẽ không mong muốn điều đó. Và em ra đi trong sự luyến tiếc vô bờ bến. Em muốn được ở bên cạnh anh và con, được sống những tháng ngày cũ.

Em biết đã sai khi ngoại tình rồi anh ơi! - 1
Anh à, ngày anh đi xa làm ăn, em ở nhà cô quạnh một mình. Em đã ngoại tình, đó là cái tội không thể nào tha thứ, em biết điều đó chứ. (ảnh minh họa)

Anh biết không, ngày em xách đồ ra đi, em đã khóc thầm. Em cũng không dự tính là cuộc sống của mình sẽ hạnh phúc vì em không tin vào điều đó. Một người phụ tình thì sẽ chẳng thể được vui. Vả lại, em ngoại tình chỉ vì quá thiếu thốn tình cảm, chỉ vì lúc anh vắng nhà, em cần có người dựa dẫm, không phải chuyện em muốn lấy người ta. Và em cũng không ngờ tới, anh lại bỏ rơi em ngay lần em phạm lỗi đầu tiên. Anh à, con người ai cũng có thể lầm lỡ, và ai cũng sẽ mắc sai lầm. Anh cũng vậy, em cũng vậy. Dù là sai lầm của em quá lớn nhưng cũng không phải không thể tha thứ. Tại sao anh lại đuổi em đi?!'

Giờ đây, em sống với người mới mà như cái bóng. Em nhận ra mình đã sai quá rồi. Những lời này em viết cho anh, mong anh cho em cơ hội được chuộc tội, cho em quay về được không anh, đừng bỏ rơi em như thế. Em nhớ anh và các con!

TT (Khampha.vn)

Nhờ con điếm này mà anh mới lên được chức trưởng phòng đấy

Nhờ con điếm này mà anh mới lên được chức trưởng phòng đấy

"NHỜ CON ĐIẾM NÀY MÀ ANH MỚI LÊN ĐƯỢC CHỨC TRƯỞNG PHÒNG ĐẤY"

Với Thành, anh luôn nghĩ vợ chính là hậu phương vững chắc giữ cho gia đình được êm ấm để chồng chú tâm vào công việc. Đó là cách một người vợ giúp chồng. Và dù thế nào, đàn ông cũng là trụ cột, một người phụ nữ không biết gì về kinh doanh, về chiến lược kinh tế thì làm gì có chuyện sẽ giúp chồng làm giàu. Nhưng đến giờ, anh mới cay đắng nhận ra mình vô dụng, đến mức phải để vợ giúp chồng thăng tiến bằng chính thân xác cô ấy. 

Vợ thành đẹp, rất đẹp, Thành biết điều đó. Ở cô có nét duyên mặn mà của người con gái quê, đó luôn là điều khiến trai thành phố lạ lẫm, thích thú. Thành không giàu, không thân không thế, bố mẹ mất sớm vì tai nạn nên anh sống với ông bà nội. Để tồn tại trong một môi trường xô bồ như chốn này, Thành đã phải nỗ lực rất nhiều. Nhưng sau bao nhiêu năm, anh vẫn luôn dậm chân ở chức nhân viên quèn.
Nhiều người vào công ty sau Thành thăng tiến liên tục. Thành biết họ có được điều đó là nhờ luồn lách, tiền bạc và họ có những mánh lới tiến thân bí mật. Tuy còn trẻ nhưng Thành luôn giữ cách sống thẳng thắn, chính trực. Anh em trong công ty không ít người đã chân thành góp ý với anh: “Người như mày không tồn tại được trong xã hội này đâu, mày nên thay đổi hoặc là chôn chân mãi ở cái xó bàn ấy…”. Những lúc đó, Thành chỉ biết cười trừ.
Mức lương của hai vợ chồng tạm đủ sống, nhưng từ khi có con, gia đình anh cũng chật vật lắm. Tiền nhà, tiền điện, tiền nước, tiền chi tiêu hàng ngày ở một thành phố lớn thật không dễ dàng. Nói không ai tin chứ nhiều lần chưa đến kì lĩnh lương, hai vợ chồng phải luộc rau ăn cho qua bữa. Khổ vậy màThành chẳng để tâm mấy, anh cứ làm việc tà tà, tạm bằng lòng với những gì mình đang có.
Còn vợ anh thì khác, cô than phiền, cáu bẳn nhiều hơn. Hàng ngày, chứng kiến cảnh đồng nghiệp được tặng quà đắt tiền, được chồng, người yêu chở đi mua sắm, du lịch mà cô càng ấm ức. Cô sợ hãi mỗi khi đến cuối tháng, nhà cạn tiền mà phải xoay sở tiền ăn, tiền học cho con… Trong khi cô đâu thua kém gì, xét về nhan sắc, cô ăn đứt cả những kẻ chưa chồng.
Lúc đầu, cô lấy Thành vì thấy anh là người thật thà, đối xử nhã nhặn, chưa bao giờ to tiếng với ai. Nhưng dần dà, cô nhận ra nếu anh cứ sống như thế, gia đình mãi mãi không thoát được cảnh nghèo. Bằng chứng là mấy năm từ khi lấy nhau, chưa ai ngồi ghế nhân viên lâu như anh, trong khi năng lực, kinh nghiệm anh đều có, thứ duy nhất anh thiếu là sự luồn lách và các mối quan hệ.
Không thể ngồi yên trong khó khăn, cô bắt đầu lên kế hoạch tiếp cận sếp của chồng. Vốn làm lễ tân ở một khách sạn, nên dù xuất thân gái quê nhưng con người cô vẫn toát lên phong thái rất nhẹ nhàng, sang trọng. Chính điều đó càng tăng thêm sức hút ở vợ Thành.
Cô hay qua lại công ty chồng vờ như có việc, tích cực tham gia các cuộc liên hoan ở cơ quan Thành. Và khi điều tra được sếp của chồng thường lui tới quán café gần công viên, cô tranh thủ xin ra ngoài rồi giả như tình cờ đến quán và gặp sếp chồng. Cô chủ động tới chào hỏi, nói chuyện và giành hết cho việc ca ngợi giám đốc. Rồi những hành động đưa đẩy, những cái liếc mắt đầy hàm ý, cô đã để lại trong lòng sếp của chồng những tín hiệu “đèn xanh”.
Đúng như ý định của cô, sau buổi đầu tiên ấy, sếp chồng nhắn tin mời cô đi ăn, rồi tặng quà cho cô. Chiếc ví hàng hiệu, đôi giày cao gót đắt tiền… chưa bao giờ cô dám mơ tới giờ lại được trao tặng đầy ân tình.
Lần 1, lần 2 , rồi lần 3… lúc đầu chỉ là những lần đi ăn, những câu đùa bỡn, dần dần hai bên cũng “lật bài ngửa” với nhau. Khi sếp của chồng tỏ ra sỗ sàng hơn trong hành động thì cô giở giọng nũng nịu: “Em còn chồng con nữa, nếu anh ấy phát hiện ra, đuổi em ra khỏi nhà thì em sống bằng gì…”.
Cặp bồ với sếp để chồng được tiến thân
Cô cũng không quên đá đưa bóng gió đến chức vụ của chồng. Giữa lúc được đẹp yêu chiều, sếp chồng không ngần ngại: “Em yên tâm, anh không để chồng em thiệt đâu”. Thế là cô yên tâm ngã vào vòng tay của ông ta.
Chỉ một thời gian ngắn, cả công ty đồn ầm lên khi Thành cứ tăng lương, thăng chức đều đều. Có người đoán già đoán non Thành “đi cửa sau”, có ông lớn giúp… riêng chỉ có vợ Thành mới biết anh được thăng chức nhờ điều gì. Cô hớn hở mỗi ngày nhìn chồng đi làm, mặc những bộ quần áo là lượt, và tất nhiên cô cũng hạnh phúc với những món quà từ nhân tình.
Cô mãn nguyện về thành quả mình có được, chỉ có Thành vẫn ngây thơ tin rằng cuối cùng sếp cũng nhận rõ năng lực của anh.
Cho đến khi một anh bạn trong công ty rỉ tai Thành rằng: “Tao thấy vợ mày đi với sếp hôm qua đấy, trông có vẻ tình tứ lắm”, Thành chẳng tin, nhưng tin đồn ngày càng lan nhanh. Nghe người ta nói xéo: “Đúng là ở đời, không biết đường nào mà lần, có người nhìn bên ngoài thì hiền lành, ai dè còn lợi dụng cả vợ để tiến thân…”, Thành tức đến nghẹn cổ và bắt đầu có đôi chút nghi ngờ vợ. Anh quyết định theo dõi vợ.
Anh xin nghỉ nguyên một ngày chờ vợ trước chỗ làm. Đến giữa trưa, Thành thấy vợ bước ra với bộ váy ngắn bó sát, trang điểm đậm và điều anh bất ngờ hơn là chiếc xe ô tô cô bước vào chính là xe của sếp anh. Vẫn chưa hết bàng hoàng, anh vội vàng chạy xe máy dõi theo thì thấy hai người đi ăn, đi mua sắm và kết thúc của buổi trưa đó là một khách sạn sát nơi vợ anh làm việc.
Bừng bừng tức giận, anh đi theo hai người lên phòng nhưng khi đứng trước cửa phòng khách sạn, Thành cứ tần ngần. Nhưng rồi máu ghen nổi lên, anh đập cửa xông vào và bàng hoàng thấy vợ đang quấn quýt bên cạnh ông sếp đáng tuổi bố cô ta.
Ông sếp lật đật vơ lấy áo quần rồi ú ớ: “Có gì vợ chồng nói chuyện nhé. Tôi có việc phải đi”. Dù muốn đấm cho ông ta vỡ mặt nhưng không hiểu sao chân tay anh lúc đó không cử động nổi. Ghê tởm nhìn trân trân vào vợ, anh gằn lên từng tiếng: “Cô là cái thứ gì vậy hả? Cô không thấy nhục nhã, xấu hổ à? Cái đồ đĩ điếm!”.
Thành vừa nói vừa giơ bộ váy sặc sỡ của vợ lên. Im lặng hồi lâu, bỗng nhiên vợ anh cười lớn rồi nói: “Vâng, tôi là con điếm. Nhờ thân xác con điếm này mới giúp anh lên được cái chức trưởng phòng như bây giờ đấy, giúp cái nhà này không phải chết đói. Anh hiểu chưa?”.
Thành ngỡ ngàng, sụp đổ, anh không ngờ rằng những điều anh có đến giờ phút này là nhờ chính thân xác của vợ. Anh vẫn tưởng rằng là do năng lực, do sếp nhìn nhận ra anh. Nhưng hóa ra là do vợ anh cặp bồ với sếp.
Thành đi trong vô thức trở về nhà, ngồi thần trên ghế, anh suy nghĩ về mọi thứ, gia đình, con gái…. Anh viết đơn ly hôn để sẵn lên bàn rồi đi đón con về nhà ông bà nội. Anh không thể tiếp tục chung sống với vợ mình khi nghĩ lại cảnh tượng ghê tởm lúc nãy, nghĩ đến chiếc ghế anh đang ngồi. Có thể vợ anh cho đó là sự hy sinh, nhưng là một thằng đàn ông, anh không thể chấp nhận sự phản bội đáng khinh như thế.

Bài "Nhờ con điếm này mà anh mới lên được chức trưởng phòng đấy"
Nguồn: Afamily

Ngoại tình | Chú chưa kịp kéo khóa quần kìa!

Ngoại tình | Chú chưa kịp kéo khóa quần kìa!
Vậy là chị ngoại tình thật. Chị đã cắm lên đầu anh một chiếc sừng to tướng. Điều mà anh dù có nằm mơ cũng không bao giờ có thể nghĩ tới. Chị ngoan hiền, xinh đẹp và giỏi giang, anh tin vợ đến mức độ gần đây đã quên đi việc refesh lại tình cảm của hai người. Vậy là chị ngoại tình với một cậu thanh niên kém chị đến vài tuổi, người luôn quan tâm, săn đón và cho chị những phút giây hạnh phúc ngất ngây.

Cái ngày anh bắt tận tay chị và bồ hú hí tại nhà riêng của chàng “phi công” kia, thế giới trong anh như sụp đổ. Anh chàng kia ra mở cửa mà áo quần còn xộc xệch. Chị ở trong nhà, đầu tóc chưa kịp chải lại.
Chỉ cần liếc qua anh đã thấy chiếc khóa quần của cậu thanh niên kia chưa kịp kéo lên. Anh chẳng nói chẳng rằng, chỉ nhìn xoáy sâu vào khuôn mặt xinh đẹp và quen thuộc nhưng giờ đang lảng tránh anh của vợ rồi quay sang chậm rãi nói từng từ với cậu thanh niên kia: “Chú chưa kịp kéo khóa quần kìa!”.

Rồi anh bỏ về, thản nhiên và bình tĩnh. Nhưng đó chỉ là anh cố tỏ ra cho hai người đó thấy. Khuất khỏi tầm mắt họ, anh không tự chủ được nữa. Cả người run bần bật, tưởng chừng không thể đứng vững. Có ai biết, lúc ấy anh muốn lao đến đấm nát mặt kẻ đã lên giường với vợ mình, muốn gào lên với vợ câu hỏi đang làm anh cồn cào: “Tại sao? Tại sao?….”.

Trong anh sôi sục ý muốn trả thù những kẻ đã phản bội và làm anh đau đớn dường này. Anh muốn phá đi tất cả để xây lại từ đầu. Bình thường anh là một người điềm đạm nhưng anh tin giờ anh khó có thể làm được những điều đó. Bởi con người ta lúc bị dồn vào đường cùng có thể trở nên rất nguy hiểm.

Anh lang thang vô định trên phố, bước chân đưa anh đến một quán rượu. Anh để bản thân đắm chìm trong men say, hy vọng tìm quên những nỗi đau đang dày xéo trái tim mình.

Anh chị yêu nhau từ hồi đại học, trước khi cưới đã có 4 năm yêu đương lãng mạn với bao kỉ niệm đẹp. Cưới nhau được gần 5 năm, có cô con gái nhỏ năm nay gần 4 tuổi, gia đình lúc nào cũng êm ấm. Hai vợ chồng yêu thương nhau, cùng nhau chung vai vun đắp cho tương lai.

Anh thừa nhận gần một năm nay anh mải mê làm ăn, chẳng còn quan tâm để ý đến những cảm xúc, suy nghĩ và chia sẻ với vợ. Cứ nghĩ mình chỉ cần kiếm được nhiều tiền là đủ. Điều đó làm chị cô đơn và chán nản… Lỗi một phần là do anh.

Nửa đêm, điện thoại anh đầy ắp cuộc gọi nhỡ và những tin nhắn của chị. Chị hỏi anh đang ở đâu, đang làm gì. Chị dặn anh không tha thứ cho chị cũng được nhưng mong anh đừng làm gì tổn hại đến mình!

Đọc những dòng chị nhắn, anh khóc – những giọt nước mắt hiếm hoi của người đàn ông nhưng một khi đã rơi thì cho thấy tổn thương trong lòng nặng nề và bị dồn nén. Sao vợ chồng anh lại đến nông nỗi này khi hai người vẫn còn yêu nhau nhiều như vậy?

Giờ đây anh còn yêu vợ vô cùng nhưng lại không biết cách nào để có thể quên được chuyện đang ám ảnh tâm trí mình. Có lẽ càng yêu nhiều thì càng khó tha thứ và quên?

Một phần con người trong anh đang lên tiếng thúc giục anh: “Ly hôn đi! Kiếm vợ khác! Hãy cho cô ta một bài học vì tội dám cắm sừng chồng!”. Nhưng một con người khác lại nỉ non: “Suy cho cùng thì lỗi cũng có phần tại anh mà, phải không? Cô ấy còn rất yêu anh, chỉ là một phút yếu lòng khi cô đơn thôi. Hãy tha thứ cho cô ấy một lần, hai người hãy làm lại, rồi sẽ hạnh phúc hơn xưa…”.

Đầu anh muốn nổ tung vì những day dứt, giằng xé và đấu tranh nội tâm. Hai luồng ý kiến chẳng cái nào chịu nhường cái nào, liên tục đưa ra những lí lẽ để biện luận cho quan điểm của mình. Tinh thần anh mệt mỏi rã rời, anh vẫn chẳng thể quyết định được mình phải làm thế nào mới phải. Và anh để mặc cho trái tim tự chọn lựa.

Trái tim anh muốn tha thứ cho vợ, muốn cùng chị xây dựng lại từ đầu, vì anh còn yêu chị rất nhiều. Lúc này đây anh thật sự muốn gột bỏ và quên tất cả. Anh muốn coi chuyện đó như một giấc mơ để khi tỉnh dậy chị vẫn là chị của ngày xưa và người thứ 3 ấy chưa từng tồn tại trên đời.

Hạnh phúc gia đình anh không đáng bị vứt đi một cách đơn giản như vậy. Tương lai của con gái anh, gia đình của con anh xứng đáng được cố gắng cứu vãn. Anh có thể chôn vùi lòng tự ái, ngồi nhìn nhận lại tất cả các vấn đề với chị để xây dựng lại những năm tháng đầm ấm yêu thương đã từng có khi xưa.

Không ai muốn gia đình mình tan vỡ, dù là đàn ông hay đàn bà, dù là người phản bội hay người bị phản bội. Không ai muốn con cái mình phải chịu những mất mát, những rủi ro, có cả bố lẫn mẹ sẽ mang lại cho con cái sự bình yên và bảo vệ tốt nhất. Con gái của anh chị chính là sợi dây ràng buộc vĩnh viễn giữa hai người, là cơ hội để anh và chị xây dựng lại gia đình một cách vững chắc.

Không có hạnh phúc nào mà lại không phải hy sinh và chẳng ai quyền hủy hoại cuộc sống của anh và con gái anh cả. Anh sẽ chiến đấu với những kẻ có âm mưu phá hoại gia đình anh và chiến đấu với chính bản thân mình để xây dựng lại cuộc đời anh, cuộc đời chị và vun đắp cho tương lai của con.

Qua đêm nay, sáng mai về anh sẽ nói với vợ rằng anh yêu chị không điều kiện, sẵn sàng tha thứ cho chị. Chỉ cần chị còn tha thiết với gia đình, anh sẽ nguyện quên đi tất cả, đón nhận chị trở về.

Biết rằng quên là rất khó, nhưng anh sẽ cố, cố hết sức. Cho vợ một cơ hội cũng chính là cho mình một cơ hội. Thời gian sẽ là phương thuốc mầu nhiệm mà chúng ta có thể cùng nhau sửa chữa lỗi lầm.

Nguồn: Afamily

Vợ sống chung với chồng và người tình dưới một mái nhà

Vợ sống chung với chồng và người tình dưới một mái nhà

Chị Maria Butzki tự nhận mình là phụ nữ may mắn khi có được cả 2 người đàn ông tuyệt vời bên cạnh.

Sự tích Táo quân một bà - hai ông là một truyền thuyết đã có từ lâu đời tại Việt Nam, nhưng ở Anh, dường như nó cũng đã xuất hiện ở đời thực với gia đình của anh Paul (37 tuổi) và chị Maria Butzki (33 tuổi), sống tại phía Đông thành phố London.

Khó tin: Vợ sống chung với chồng và người tình dưới một mái nhà 1
Chị Maria cùng sống chung với chồng (trái) và người tình (phải) dưới một mái nhà.

Mặc dù đã có một mái ấm hạnh phúc bên chồng và 2 đứa con, nhưng chị Maria vẫn phải lòng với người đàn ông có tên Peter Gruman, 36 tuổi, quản lý cấp trên nơi chị làm việc.

Khi chị Maria bỏ rơi chồng mình để đi theo tiếng gọi của tình yêu với người tình, chị đã không thể lường trước được mình lại nhớ chồng tới nhường nào. Nhưng trong thâm tâm, chị cũng không thể tưởng tượng được cuộc sống sẽ ra sao nếu thiếu người đàn ông ngoài luồng kia.

Giữa 3 năm "tiến thoái lưỡng nan" giữa cuộc tình tay ba này, năm 2012 vừa qua, chị Maria đã quyết định chọn cả 2 người đàn ông bằng cách đưa người tình về sống chung với gia đình của mình.

Khó tin: Vợ sống chung với chồng và người tình dưới một mái nhà 2
Đại gia đình của chị Maria, anh Paul, anh Peter và 2 cô con gái cùng chung sống vui vẻ.

Và điều bất ngờ nhất, cả 2 người đàn ông của chị đều đồng ý. Mặc dù anh Paul làm việc trong ngành đường sắt còn anh Peter làm giám sát công trình, nhưng giữa họ cũng có rất nhiều điểm chung. Cả 2 cùng thích câu cá, đều là những người cha hoàn hảo với bọn trẻ.

Không chỉ vậy, anh Paul còn rất hiểu và đánh giá Peter là một người đàn ông tốt. Trong khi đó, Peter cũng không ngớt lời khen ngợi dành cho chồng của người tình. "Cả 3 chúng tôi đều có mối quan hệ tốt với nhau. Tôi không nghĩ gì cả nếu phải chia sẻ Maria với người đàn ông khác. Không có sự ghen tức ở đây vì chúng tôi là một gia đình.", anh Peter chia sẻ.

Khó tin: Vợ sống chung với chồng và người tình dưới một mái nhà 3
Paul Peter cùng có sở thích đi câu cá.

Chị Maria cho biết, hằng ngày, Peter ngủ trên ghế sofa, Paul ngủ ở phòng trên gác, còn chị ở chung phòng với con gái bé. Bên cạnh đó, Maria cũng có cuộc sống tình dục rất lành mạnh. Chị không bao giờ làm "chuyện ấy" với cả 2 người cùng lúc. Nếu Maria thân mật với người này thì người kia sẽ tôn trọng sẽ giữ khoảng không gian riêng tư. Họ đều giả vờ như không thấy và không bao giờ bàn luận với nhau về chuyện tế nhị này.

Chứng kiến gia đình mẫu hệ lạ đời này, nhiều người cảm thấy vô cùng sốc và đều nghĩ tới những cuộc vui chơi hoan lạc 3 người hơn là nghĩ tới một gia đình hạnh phúc với 2 người đàn ông thực sự. Tuy nhiên, chị Maria vẫn không để những lời bàn tán của dư luận làm xao nhãng vì chị yêu cả 2 người đàn ông và không thể chọn lựa giữa họ.

Chị Maria quả là người phụ nữ may mắn khi cùng lúc có được 2 người đàn ông yêu thương và thấu hiểu mình đến vậy. Tuy nhiên, đây chỉ là một trong số rất ít những trường hợp chấp nhận cảnh "sống chung" kỳ quặc kiểu này mà thôi.