Không muốn bị mục rữa trong đất,
Reyhaneh Jabbari, 26 tuổi, người phụ nữ Iran bị treo cổ hôm 25/10 vì tội
giết kẻ hãm hiếp mình, bày tỏ nguyện vọng hiến tặng nội tạng cho những
ai cần, trong tin nhắn thoại cuối cùng gửi mẹ.
Bức ảnh chụp hôm 15/12/2008, khi Reyhaneh Jabbari tự bào chữa cho
mình trong phiên tòa đầu tiên cáo buộc cô giết một cựu nhân viên tình
báo Iran tại Tehran. Ảnh: AFP.
|
Jabbari bị hành hình ở nhà tù Evin, phía tây bắc thủ đô Tehran của
Iran, vì tội giết một nhân viên tình báo năm 2009 bằng dao nhíp. Trước
đó, Jabbari khẳng định người đàn ông này đã cố cưỡng hiếp cô.
Trong tin nhắn gửi mẹ, bà Sholeh, Reyhaneh kể về việc phải đối mặt với
án tử hình vì tội tự vệ chống lại người đàn ông cố làm nhục mình.
Reyhaneh cũng dặn mẹ hãy hiến các bộ phận cơ thể mình sau khi cô qua
đời. Cô nói trong tin nhắn thoại, được Hội đồng Quốc gia kháng chiến
Iran dịch ra, bằng một giọng bình tĩnh.
"Mẹ thân yêu, hôm nay con nhận ra rằng giờ đã tới lượt con đối mặt với
Qisas (luật trừng phạt của Iran). Con đau lòng khi tại sao mẹ không để
con biết mình đã chạm tới trang cuối trong cuốn sách cuộc đời. Mẹ không
nghĩ rằng con nên biết sao? Mẹ có biết con xấu hổ thế nào khi mẹ buồn",
Reyhaneh chia sẻ.
"Nếu cái đêm đen tối đó con bị giết, thân thể con bị ném vào một góc
nào đó của thành phố này, và sau vài ngày, cảnh sát sẽ đưa mẹ tới văn
phòng của nhân viên điều tra để nhận dạng thi thể con. Tại đó, mẹ cũng
sẽ nhận ra rằng con bị cưỡng hiếp. Kẻ giết người sẽ chẳng bao giờ bị lôi
ra ánh sáng khi chúng ta không có sức mạnh và sự giàu có của chúng. Sau
đó, mẹ lại phải tiếp tục cuộc sống của mình trong đau đớn và xấu hổ.
Vài năm sau, mẹ sẽ chết vì nỗi đau đó", Times of India trích lời Reyhaneh.
"Nhưng lời nguyền của số phận đã thay đổi. Thân thể con không bị ném
một xó nào mà là ném thẳng vào trong tù, giữa những bức tường chắc chắn,
cô độc như trong một nấm mồ".
"Hãy cho đó là số phận và đừng than vãn. Mẹ biết chắc rằng cái chết không phải là đích cuối của cuộc đời", Reyhaneh tâm sự.
Bà Sholeh, mẹ Jabbari. Ảnh: Twitter.
|
Reyhaneh nhớ lại những lời mẹ dạy trước kia rằng ai đó đến với thế giới này để có được một sự trải nghiệm và học một bài học. Mỗi người sinh ra đều gánh một trách nhiệm trên vai. Cô học được rằng đôi lúc ai đó cũng phải chiến đấu. Tuy nhiên, khi sự việc xảy ra với mình, những lời mẹ dạy không giúp được bản thân cô. Việc xuất hiện trước tòa biến cô trở thành một kẻ giết người máu lạnh và kẻ phạm tội tàn nhẫn. Nhưng "con không rơi nước mắt, không cầu xin".
Nguyện vọng trước lúc chết của Reyhaneh là được hiến nội tạng vì "không muốn bị mục rữa dưới đất".
"Con không muốn đôi mắt hay trái tim trẻ trung của mình thành cát bụi.
Vậy nên ngay khi con bị treo cổ, trái tim, thận, mắt, xương và bất cứ
thứ gì của con có thể cấy ghép được, hãy mang chúng đi khỏi thi thể con
và tặng cho ai đó cần chúng như một món quà. Con không muốn người nhận
biết tên mình, mua tặng con hoa hay thậm chí cầu nguyện cho con",
Reyhaneh nhắn nhủ mẹ.
Nhà thiết kế nội thất trên không đành lòng khi mẹ đến trước mộ mình đau
khổ và khóc than hay mặc bộ đồ đen cho mình. Điều tốt nhất cho mẹ, theo
Reyhaneh, là hãy quên những ngày khó khăn của cô đi. "Hãy mang con đi
cùng gió", Reyhaneh nói.
"Con muốn ôm mẹ đến tận lúc chết. Con yêu mẹ. Reyhaneh, ngày 1/4/2014", Reyhaneh gửi lời nhắn đến mẹ.
Bài "Tin nhắn cuối cùng gửi mẹ của cô gái giết kẻ cưỡng hiếp mình"
Theo Bình Minh - Vnexpress
(Nguồn Times of India)
Theo Bình Minh - Vnexpress
(Nguồn Times of India)
EmoticonEmoticon
Note: Only a member of this blog may post a comment.