[Troll] Sốc, nam thanh niên trẻ nhảy cầu chỉ vì tờ 50 nghìn

Thấy nam thanh niên có ý định gieo mình xuống cầu chỉ vì tờ 50 nghìn, người đi đường kịp thời động viên và giải cứu anh này.

Khoảng tầm đấy giờ ngày đấy đấy, anh (.)(.) biệt hiêu là Tí đi ngang qua cầu Long Biên, bất ngờ nghe người dân nói có 1 nam thanh niên trèo ra thành cầu Long Biên, định nhảy xuống sông Hồng vì đánh rơi tờ 50 nghìn.

Tôi vội ra động viên và kéo anh ấy vào. Khi được giải cứu, nam thanh niên có dấu hiệu mất bình tĩnh, không tỉnh táo…", anh (.)(.) chia sẻ.

Một số người chứng kiến cho biết, nam thanh niên đã leo ra thành cầu 2 lần rồi lại leo vào trước khi được anh (.)(.) giải cứu. anh (.)(.) đã đưa anh này về nhà.

Thông tin ban đầu, người thanh niên có ý định lao đầu xuống cầu trên là anh T.Bùng (SN 1994, trú tại ..., Nam Định). T chưa lập gia đình nhưng đã nuôi 1 con chó để làm bạn.


T. cho biết, do những khó khăn trong cuộc sống nên khi đánh rơi 50 nghìn T. buồn chán và nảy sinh suy nghĩ tiêu cực là nhảy xuống để nhặt 50 nghìn. Người nhà đã có mặt tại nhà anh anh (.)(.) đón T và bày tỏ niềm cảm kích với anh anh (.)(.).

Troll thằng em
Nguồn tin lấy từ anh (.)(.) admin của blog chuyện ngắn hay

Bạn trai bắt viết cam kết trước khi dâng hiến

Bạn trai bắt viết cam kết trước khi dâng hiến
Anh nói anh không từ chối vì đó là tấm lòng của em và anh cũng tin vào điều đó. Nhưng anh lại làm em buồn vì muốn em phải viết một bản cam kết là sau này dù có chuyện gì cũng không được bắt anh phải chịu trách nhiệm do đấy là em tự nguyện.
Không có gì buồn hơn khi tình cảm cho đi thì nhiều mà nhận lại chẳng được bao nhiêu cả nhà ạ.

Em và người yêu quen nhau được một năm. Trong thời gian đó, em luôn là người chủ động, còn anh ấy chỉ việc đáp lại, nhưng lúc nồng lúc nhạt. Anh ra trường trước em 2 năm nhưng đến nay vẫn chưa có công việc ổn định, toàn phải làm thời vụ. Điều đó khiến anh thường xuyên bất mãn và tự ái. Em nghĩ cũng chính vì mặc cảm đó mà anh không dám thể hiện tình cảm với em nhiều.

Em có mơ ước được làm bùa hộ mệnh hoặc ngôi sao may mắn mang lại những điều tốt đẹp nhất cho người mình yêu. Nhưng hình như em càng muốn thì càng bị ngược lại.

Người yêu em đi phỏng vấn xin việc rất nhiều lần. Lần nào em cũng chuẩn bị quà để động viên anh. Lúc thì em tự may khăn tay tặng, lúc thì mua quần áo giày dép, gần đây là làm dreamcatcher như trong phim và thường xuyên dắt anh lên chùa để cầu an cho anh.

Em muốn những món quà đó sẽ mang lại may mắn cho anh ấy. Nhưng lần nào anh cũng rớt. Anh ấy đâm bực và bảo lỗi là do mấy thứ vớ vẩn xúi quẩy của em tặng. Em rất buồn và thấy mình thật tồi tệ. Hình như vận đen của em đã làm ảnh hưởng đến con đường sự nghiệp của người yêu.

Bạn trai bắt viết cam kết trước khi dâng hiến
Không có gì buồn hơn khi tình cảm cho đi thì nhiều mà nhận lại chẳng được
bao nhiêu cả nhà ạ (Ảnh minh họa)

Ngoài công việc không suôn sẻ, em không hiểu vì sao mà bạn trai em cũng thường xuyên bị mất tiền, nhà trọ thì bị trộm bẻ khóa liên tục, ra đường thì bị va xe máy. Đến cả đi làm thêm cũng bị người khác ức hiếp. Hình như từ lúc yêu em, anh ấy kém may mắn đi rất nhiều. Và em không biết đó có phải là lỗi tại em không?

Cũng chính vì đó mà em đã quyết định dâng hiến. Em nghe nói đàn ông đang vị vận xui đeo bám mà quan hệ với gái còn trinh sẽ giải được vận. Em không phải là kiểu phụ nữ dễ dãi, em rất quan trọng chuyện trinh tiết và chưa bao giờ có ý nghĩ sống thử trước hôn nhân.

Ngay cả khi yêu nhau 1 năm, em chỉ mới để người yêu được thỏa mãn từ bên ngoài mà thôi. Đối với em, trinh tiết không chỉ là nhân phẩm đức hạnh của cá nhân mà còn là danh dự gia đình và là lời hứa của con gái với bố mẹ. Em đã nghĩ, nếu mình lỡ mất thì tự mình sẽ rẻ rúng bản thân mình như hạng gái đứng đường.

Nhưng cuối cùng em đã đặt tình yêu lên cả lòng tự trọng. Nếu chuyện gái trinh giải xui là có thật, em muốn trao cho người yêu để anh được may mắn hơn. Em đã suy nghĩ chuyện này hơn tháng trời trước khi quyết định dâng hiến. Em luôn mong anh ấy có được một việc làm tốt và cuộc sống được suôn sẻ hơn. Nếu như thế anh ấy sẽ luôn vui vẻ và có khi sẽ yêu em hơn lúc này.

Khi em nói điều này với người yêu, anh đã rất xúc động. Anh nói anh không từ chối vì đó là tấm lòng của em và anh cũng tin vào điều đó. Nhưng anh lại làm em buồn vì anh muốn em phải viết một bản cam kết là sau này dù có chuyện gì cũng không được bắt anh phải chịu trách nhiệm do đấy là em tự nguyện.

Anh nói làm thế cũng vì em. Không phải anh không yêu em mà tạm thời chưa có công việc ổn định, nếu cưới nhau sẽ làm khổ em. Mặc dù lúc ấy trong lòng có chút hụt hẫng nhưng em tin ở anh, và tin vào điều kì diệu mình mang đến cho anh.

Nhưng em vẫn rất tủi thân. Mang tiếng là được em dâng hiến nhưng sự việc lại diễn ra như kiểu em phải năn nỉ anh để được dâng hiến. Trong khi đó trinh tiết đối với em là điều thật sự vô giá không thể trao bừa bãi. Bảo anh đi mua bao cao su, anh cũng không đi vì sợ người quen bắt gặp. Đến hơn trăm nghìn tiền nhà nghỉ anh cũng bảo em trả.

Bạn trai bắt viết cam kết trước khi dâng hiến
 Nhưng anh lại làm em buồn vì anh muốn em phải viết một bản cam kết là sau này dù có
chuyện gì cũng không được bắt anh phải chịu trách nhiệm do đấy là em tự nguyện (Ảnh minh họa)

Từ hôm em dâng hiến đến nay là đã hơn 2 tháng mà anh vẫn chưa có tín hiệu vui nào về công việc. Nhưng điều làm em buồn hơn cả chính là thái độ của anh. Em đã hy sinh như thế nhưng dường như anh vẫn chưa yêu em hơn chút nào, lại còn thường tỏ ra cáu gắt vô lý.

Em vô tình buột mình nói anh đưa em về quê anh chơi. Thế là anh giận dữ mắng là “Đang âm mưu gì đấy, có phải bắt tôi cưới không, tờ cam đoan còn rành rành ra nhé” làm em rất sốc. Quả thật em không có ý đó.

Không biết em đã sai lầm khi trao trinh tiết cho anh hay anh đã sai lầm khi yêu một cô gái xui xẻo là em. Hình như sau lần quan hệ, mọi chuyện càng tệ hơn, không chỉ công việc không tiến triển và tình yêu cũng nhạt.

Có phải em đã yêu mù quáng và sai lầm không các chị? Tình yêu của em, trinh tiết của em, chẵng lẽ đã thật sự trao nhầm người? Ngay lúc này em vẫn còn yêu anh ấy rất nhiều nhưng luôn cảm thấy bế tắc và thấy cuộc tình này sẽ không đi đến đâu cả.

Bài "Bạn trai bắt viết cam kết trước khi dâng hiến"
Theo Ngôi Sao

Mẹ ‘dâng’ trinh tiết con gái 15 tuổi cho ‘thầy cúng’ để trừ tà

Mẹ ‘dâng’ trinh tiết con gái 15 tuổi cho ‘thầy cúng’ để trừ tà
Ngày 23/8, bị cáo tên Lý Hoan Lạc đã bị cảnh sát nhân dân thành phố Quảng Nguyên, Trung Quốc bắt giữ vì tội cưỡng hiếp trẻ chưa đến tuổi vị thành niên.

Bé gái 15  tuổi báo án

Theo lời kể lại của phía công an, 10 giờ sáng ngày 23/8 vừa qua, có hai người tự xưng có quan hệ mẹ con tới đồn báo án. Người phụ nữ trung tuổi họ Vương, là người Thương Khê, hiện đang ở tại một căn nhà thuê tại tiểu khu Tây Đàm. Còn cô con gái họ Trần năm nay 15 tuổi, đang học trung học tại quê nhà. Ngày 22/8, cô bé nói rằng đã bị một người đàn ông họ Lý cưỡng bức.

Rất nhanh chóng, người đàn ông họ Lý, 46 tuổi, đã bị bắt về đồn công an để điều tra trong khi đang say ngủ tại khu nhà trọ. Ông ta tự xưng là người Triều Thiên, đã có vợ và con gái, hành nghề mê tín tại Quảng Nguyên đã nhiều năm nay.

Khi bị hỏi rằng, tại sao sau khi gây án, bị cáo không bỏ chạy mà còn thản nhiên ngủ ngon lành trong khu nhà trọ, anh ta nói rằng: “Tôi đâu có gây án mà cần bỏ chạy, tất cả đều do bé Trần tự nguyện, tôi không hề cưỡng bức".

Thì ra, mẹ bé gái 15 tuổi vì quá mê tín, muốn giúp con gái tai qua nạn khỏi, nên đồng ý “dâng” con gái cho người “thầy cúng” họ Lý này.

Mẹ ‘dâng’ trinh tiết con gái 15 tuổi cho ‘thầy cúng’ để trừ tà
Gần đây, một vụ án cưỡng dâm đang khiến dư luận Trung Quốc vô cùng
bàng hoàng và bức xúc, bởi lẽ nạn nhân là một bé gái 15 tuổi và kẻ tiếp tay
chính là… mẹ đẻ của bé. (ảnh minh họa)

Kết quả là, sau khi bé Trần được đưa vào khu nhà trọ cùng ông Lý, bé gái 15 tuổi còn chưa hiểu sự đời này bị lừa rằng, chỉ có cách ngủ với ông ta, ma quỷ mới không bám theo bé nữa…

Đau lòng, kẻ tiếp tay chính là mẹ đẻ bé gái

Mẹ đẻ nạn nhân – bé Trần, là cô Vương, năm nay 40 tuổi. Vì bất hòa với chồng, cô bỏ Thương Khê, lên Quảng Nguyên làm ăn đã vài năm nay. Qua mạng xã hội, cô có quen biết bị cáo họ Lý. Ông ta “khoác lác” rằng mình là người thần thông quảng đại, là pháp sư có khả năng trừ tà, đã từng chữa khỏi bệnh hiểm nghèo cho rất nhiều người.

Cô Vương nghe vậy không chút hoài nghi, bèn đưa ảnh con gái cho ông ta… coi bói. Vừa nhìn, ông Lý làm ra vẻ giật mình nói rằng, bé Trần trong tương lai sẽ gặp họa lớn!

Bị cáo thừa nhận, lúc đầu chỉ muốn lừa gạt hai mẹ con cả tin để kiếm chút tiền, nhưng khi phát hiện ra bé Trần xinh xắn dễ thương thì nảy tính háo sắc!

15 giờ ngày 22/8, nghe theo phương pháp trị bệnh của “pháp sư Lý”, cô Vương mang con gái đến căn nhà trọ gần kho chứa thóc Thượng Tây.

Không hiểu rằng do quá tin vào ông thầy “dởm” này, hay do quá chủ quan, nhưng một điều rõ ràng rằng, cô Vương đã trông thấy con gái mình vào căn phòng kín chỉ có mình ông Lý. Nhưng cô vẫn để mọi chuyện diễn ra, cho tới khi quá muộn…

Hiện nay, bị cáo Lý Hoan Lạc đã bị bắt và vụ án vẫn tiếp tục được phía công an điều tra làm rõ thêm.

Bài "Mẹ ‘dâng’ trinh tiết con gái 15 tuổi cho ‘thầy cúng’ để trừ tà"
Theo Ngôi Sao

Chuyện tình trong trẻo của 'đôi vợ chồng' 40 năm không tình dục

Chuyện tình trong trẻo của 'đôi vợ chồng' 40 năm không tình dục
Giữa chốn heo hút, người đàn ông và người đàn bà nương tựa vào nhau bầu bạn. Với họ, tình người, sự đồng cảm quan trọng hơn chuyện tình dục. Gần 40 năm qua, họ đã bên nhau vượt lên những ánh mắt nhòm ngó, những lời dèm pha... 

Đồng cảnh ngộ lận đận đận tình duyên

Xóm núi Đập Lồi, xã Mỹ Hòa, huyện Phù Mỹ, tỉnh Bình Định buổi chiều nắng đã vơi. Xóm làng thưa thớt dần, những thửa ruộng vừa gặt chỉ còn trơ cuống rạ im vắng, đến chân núi cứ ngỡ mình đã nhầm đường thì thấy thấp thoáng một mái nhà lẻ loi.  

Đến đầu ngõ, lũ chó sủa inh hỏi, một cụ bà từ trong nhà nhìn ra, hỏi: “Thưa cụ, chúng cháu tìm nhà bà Hai ạ?”, cụ bà mỉm cười: “Tôi đây”. Thì ra đây chính là nhà ông Trần Văn Cầu (SN 1914, còn gọi ông Mười) và bà Nguyễn Thị Diệu (SN 1920, còn gọi bà Hai). 

Chuyện tình trong trẻo của 'đôi vợ chồng' 40 năm không tình dục - Ảnh 1
Ngôi nhà nơi ông bà gần 40 năm sống chung.

Mời khách ngồi trên ghế nhựa đặt trước sân, bà Diệu bắt đầu kể về cuộc đời chìm nổi đa đoan. Cô bé Diệu sinh ra ở cửa Thuận An, tỉnh Thừa Thiên - Huế, gia cảnh quá nghèo khổ nên mới hơn 10 tuổi đã phải đi ở. Cô bé xinh xắn dễ thương bị ông bà chủ nhăm nhe gả bừa cho đứa cháu bị dở người. Không chấp nhận, Diệu trốn đi trong một đêm mịt mù.  

Xin làm phụ hồ đi theo những đội làm công trình xây dựng ở khắp nơi. Năm 17 tuổi, Diệu lấy chồng. Năm 25 tuổi, chồng chết để lại hai đứa con, một trai, một gái. Rồi chiến tranh loạn lạc, thân gái dặm trường chẳng thể vừa mưu sinh, vừa lo an toàn cho con, Diệu buộc phải gửi hai đứa con cho người anh trai chồng ở tỉnh Long An. 

Năm 1967, bà trở lại tìm con, đứa con gái nay đã lập gia đình, nhìn chiếc áo công nhân sờn vai và dáng vẻ khắc khổ của mẹ, lạnh nhạt cau mày: “Mẹ về, sao không nói cho con lên trên đó đón, để mua bộ quần áo khác cho mẹ. Mẹ mặc thế này đến rồi nhà chồng con họ khinh!”. 

Nghe con gái nói vậy, bà cố ép những giọt nước mắt chảy ngược vào lòng, rồi quay mặt đi, tự nhủ với lòng rằng cứ để gia đình thông gia nghĩ rằng con gái mình là trẻ mồ côi, có khi người ta còn quý hơn là có người mẹ nghèo khó như bà. Tủi thân, rồi chẳng lời từ biệt, bà bỏ đi từ đó.  

Sau ngày hòa bình lập lại, bà theo chủ thầu đi làm công trình ở khắp nơi, rồi về thủy điện Đập Lồi dừng chân. Tại đây bà gặp ông Cầu. Mấy năm gắn bó với công trình, gắn bó với mảnh đất nghèo tiền gạo nhưng giàu tình người, những con người cùng khổ cảm thông quý mến nhau.  
 
Bà Diệu cho biết: “Những ngày nghỉ, công nhân ở gần về hết, chỉ còn tôi với ông Mười ở lại lúi húi nấu cơm dưới chân núi. Ông Mười lúc ấy cũng không gia đình, không con cái, tôi cũng cô đơn một mình.  

Thấy vậy nên bà chủ đất thương tình, bảo không có chỗ nào đi, không còn chỗ nào về thì bà cho đất cất nhà mà ở, vỡ rẫy làm ruộng mà sống. Tôi đồng ý, rồi ông Mười cũng ở lại. Chúng tôi cất cái nhà lá, mỗi người mỗi gian. Nhiều người ban đầu dòm ngó, gièm pha đủ điều nhưng chúng tôi vẫn mặc kệ, bởi miệng lưỡi người đời đâu hiểu được sự việc”.  

Đôi mắt đục mờ hướng về phía chân núi, ông Cầu kể, đời ông cũng nghiệt ngã không kém. Ông sinh ra ở thôn Kim Sơn, xã Ân Nghĩa, huyện Hoài Ân, tỉnh Bình Định, thời trai trẻ khôi ngô, khỏe mạnh có tiếng ở trong làng, chỉ có điều gia cảnh bần hàn.  

Yêu một cô gái, đã hứa hôn, nhưng khi chuẩn bị thành gia thất thì ông bị tai nạn. Một tay gãy quặt, chân tập tễnh, Cầu sang nhà vợ chưa cưới, chợt nghe người mẹ cô gái nói với con: “Có lẽ thôi đi, chứ nó thành tật rồi, lấy về nuôi tốn cơm, rồi nó “báo” mình đó con”.  

Anh lặng thinh quay về, vung dao chặt đứt ngón tay út, thề không bao giờ lấy vợ nữa, rồi bỏ làng đi từ đó. Qua bao cuộc thăng trầm, ông dạt vào vùng quê làm công nhân kiếm sống và gặp bà Diệu.  

Tình người vượt lên tình đôi lứa
 
Ông lão nhỏ thó chợt ngừng lời. Vết thương lòng trong ông lẽ nào vẫn còn ám ảnh sau bao năm tháng dâu bể cuộc đời? Để xua tan đi không khí buồn bã, khách hỏi: “Ông thương bà Hai không?”. Ông trả lời: “Thương chứ, bả rủ rê ở cùng nhà cho có bạn mà”. 

Bà Diệu chợt cười: “Ông Mười 100 tuổi rồi mà vẫn… còn là “trinh nam” đấy. Ổng không cho ai đụng vào người, kể cả tôi. Bây giờ mắt ổng mờ nên tôi thường dắt tay đi, nhưng khi cảm giác phía trước là đường thẳng thì ổng lại đẩy tôi ra”.  

Bà Diệu kể, sau khi dựng nên cái chòi để che nắng che mưa thì hai người nương vào nhau mà sống như anh em bạn bè, ngày ngày cặm cụi cày cuốc, trồng cây ở mảnh vườn nhỏ để trang trải cuộc sống. Cuộc sống với họ như thế là bình an. Họ không cần tình dục, cũng chẳng cần tiền bạc.  

Chuyện tình trong trẻo của 'đôi vợ chồng' 40 năm không tình dục - Ảnh 2
Hai nhân vật của "câu chuyện tình trong trẻo".

Cách đây 3 năm, khi thấy căn nhà xuống cấp mưa gió dột nát, lại phải sống trong hoàn cảnh thiếu thốn, một nhà hảo tâm đã gửi 40 triệu đồng để ông bà sửa nhà, có chỗ tránh mưa nắng. Nhưng khi được chính quyền trao tiền, ông bà không nhận và nhờ chính quyền đem cho những gia đình có hoàn cảnh khó khăn hơn mình. 
“Sao cụ không nhận khoản tiền đó để sửa lại nhà? Ngôi nhà bây giờ cũng hư hỏng nhiều rồi, lỡ lúc mưa gió thì sao?”. Bà cụ mỉm cười giải thích: “Hai chúng tôi già rồi, sống nay chết mai biết đâu được. Bây giờ còn làm lụng được chưa đến mức phải ngửa tay xin ai, với lại cả cuộc đời chưa bao giờ biết đến số tiền lớn thế, tiêu sao hết. Thà mình dành phần đó lại cho gia đình nào đó cần thiết hơn mình có phải hay không”. 

Rồi năm 2008, một số người trong làng thấy hoàn cảnh của hai ông bà khó khăn nên đến kéo điện, mua cho cái quạt và một cái vô tuyến. Nhưng cái vô tuyến đó cũng để cho nhện giăng bởi ông bà phần không biết sử dụng, phần sợ tốn điện. Bà kể: “Mấy năm trước, xã bảo lên nhận hỗ trợ tiền điện 90 nghìn đồng nhưng tôi không nhận. Tôi có dùng bao nhiêu đâu, nhường cho người khác”.  

Ở tuổi gần đất xa trời, ông Mười mắt đã mờ, sức khỏe yếu dần. Từ ngày qua tuổi 90, ông được trợ cấp tiền người già 120 ngàn đồng/tháng. Khoản tiền đó ông phụ giúp bà Hai lo cơm nước.  

Còn bà Hai, hàng ngày dành thời gian chăm sóc mảnh vườn, rồi lại đi khắp làng bán mấy mớ rau, trái đu đủ, nải chuối vườn, kiếm vài đồng tiền lãi coi như đủ muối mắm. Hai ông bà có ba sào ruộng, nhưng gần chục năm nay ông Mười già yếu không làm việc nặng được nên đem cho người ta cấy mướn mỗi năm lấy được 150kg thóc.  

Trong căn nhà chỉ có hai cái giường in dấu thời gian, chiếc vô tuyến giăng đầy mạng nhện, vài chiếc ghế nhựa đầy bụi im lìm góc nhà, tấm hình mấy đứa trẻ con ở đầu làng bà Hai xin về ngắm trong những đêm lạnh lẽo... 
Tài sản chẳng có gì, chỉ có “chuyện tình” trong trẻo của họ là đáng giá, là câu chuyện tình người nương nhau sống giữa khốn khó không một chút toan tính vụ lợi, không một sự so bì. Quy luật cuộc đời là như thế, hạnh phúc không phải nhiều tiền bạc, mà đến từ những điều rất bình dị đời thường 

Theo Pháp luật Việt Nam

Lấy trộm quần của đôi tình nhân đang ân ái phạm tội gì?

Lấy trộm quần của đôi tình nhân đang ân ái phạm tội gì?

Khi đôi nam nữ đang ân ái ở khu vực vắng người, Vương gọi chú ruột ra xem cảnh "nóng" rồi xông đến lấy chiếc quần dài của người phụ nữ.



Công an huyện Vĩnh Bảo (Hải Phòng) vừa cho biết, có một vụ án hy hữu xảy ra tại nghĩa trang thôn Nhân Mục, xã Nhân Hòa, huyện Vĩnh Bảo.

Theo tài liệu điều tra, tối 16/7, Trần Văn Vương (26 tuổi, ở xã Nhân Hòa, huyện Vĩnh Bảo, TP Hải Phòng) từ nhà đi qua khu vực nghĩa trang của thôn, phát hiện đôi nam nữ đang ân ái. Thấy cảnh "nóng", Vương gọi điện thoại cho chú ruột là Trần Văn Toản đến cùng xem.

Khi cảnh "nóng" sắp đến hồi kết thúc, Vương nảy sinh ý định lấy quần của đôi nam nữ.

Trong khi đôi nam nữ vẫn mặn nồng, Vương một mình ngang nhiên đi đến xông vào lấy chiếc quần dài của người phụ nữ. Mặc dù phát hiện có người nhưng vì sợ hãi và xấu hổ nên cả 2 nạn nhân chỉ biết vơ vội quần áo còn lại che cơ thể mà không có bất cứ phản ứng gì.

Nạn nhân được xác định là anh Hoà và chị Dung người địa phương. Sau khi cầu cứu được người nhà mang quần áo đến, nạn nhân đến cơ quan công an trình báo. Theo lời khai, Dung bị mất chiếc quần bên trong túi có chiếc điện thoại di động và gần 5 triệu đồng.

Sau khi củng cố tài liệu và chứng cứ, công an đã bắt khẩn cấp Trần Văn Vương. Vương khai nhận, nghĩ rằng nạn nhân sẽ xấu hổ không dám trình báo nên sau khi gây án còn bình tĩnh về nhà nằm xem ti vi như không hề có gì xảy ra…

Luật sư Nguyễn Văn Hướng (Đoàn luật sư Hà Nội) nhận định, theo đúng nội dung vụ án, chúng ta thấy rõ, hành vi của nghi can Vương có dấu hiệu vi phạm Bộ luật Hình sự trong nhóm tội chiếm đoạt tài sản. Tài sản bị chiếm đoạt khởi đầu là một chiếc quần, nhưng trong chiếc quần đó có 5 triệu đồng và một chiếc điện thoại, nên tài sản bị chiếm đoạt được tính là 5 triệu đồng và 1 chiếc điện thoại cùng một chiếc quần. Vấn đề là nghi can sẽ bị truy tố theo tội danh nào?

Theo ông Hướng, nghi can Vương có động cơ chiếm đoạt chiếc quần của chị Dung và chủ động chiếm đoạt. Chiếc quần có túi, trong túi ngoài tiền có điện thoại di động, là một vật cứng, vì vậy ngay khi cầm chiếc quần, nghi can Vương đã biết trong đó có tài sản lớn hơn chiếc quần. Nếu nghi can trêu đùa, nghi can phải trả lại tài sản trong quần, gồm tiền và điện thoại cho nạn nhân. Việc nghi can, chiếm đoạt hết tài sản trong chiếc quần và cả chiếc quần sau đó về nhà xem tivi, mặc cho nạn nhân không có quần, chứng tỏ nghi can ngay từ đầu đã cố tình chiếm đoạt toàn bộ tài sản của Dung.

Chị Dung và anh Hoà không mặc quần áo không phải là điều kiện khách quan, mà là nghi can Vương đã chọn thời điểm hai người khỏa thân, cướp quần, để khống chế nạn nhân, không cho nạn nhân chống cự và bảo vệ tài sản, để nghi can chiếm đoạt dễ dàng. Nghi can đã có mặt từ lâu, chứng kiến hai người tình tự, rồi ân ái, lúc đó nghi can mới ra tay. Với những dấu hiệu ấy, chúng ta có thể loại trừ nghi can phạm tội chiếm giữ tài sản trái phép mà dấu hiệu cướp tài sản hoặc công nhiên chiếm đoạt tài sản rõ hơn. Công nhiên chiếm đoạt tài sản có dấu hiệu đặc trưng là người phạm tội lợi dụng hoàn cảnh khách quan như thiên tai, hỏa hoạn, bị tai nạn, đang có chiến sự... để chiếm đoạt tài sản. Hoàn cảnh khách quan không phải do nạn nhân hay người phạm tội gây ra, làm cho nạn nhân lâm vào tình trạng không thể bảo vệ được tài sản của mình, nhìn thấy người phạm tội chiếm đoạt tài sản mà không làm gì được.

 Trong vụ án này, hai nạn nhân đang khỏa thân, bị cướp quần nên không chống cự được nghi can Vương chiếm đoạt tài sản. Nạn nhân không chống cự được không phải do hoàn cảnh khách quan mà là bị khống chế, không thể chống cự được. Nghi can Vương không phạm tội công nhiên chiếm đoạt tài sản mà là phạm tội cướp tài sản.

Hành vi cướp tài sản có đặc trưng: dùng vũ lực, đe dọa dùng vũ lực ngay tức khắc hoặc có hành vi khác làm cho người bị tấn công lâm vào tình trạng không thể chống cự được nhằm chiếm đoạt tài sản. Ngoài việc dùng vũ lực, đe dọa dùng vũ lực, còn bằng mọi cách thức, thủ đoạn, người phạm tội đã đưa nạn nhân vào một tình trạng không còn khả năng quản lý được tài sản như dùng ê te, các loại thuốc ngủ đầu độc nạn nhân, dùng dây chằng qua đường làm nạn nhân vấp ngã để cướp tài sản, hoặc đẩy nạn nhân vào tình thế không chống cự được để cướp tài sản…

 Như nội dung vụ án này, nghi can Vương đã cướp quần lúc các nạn nhân khỏa thân, đẩy nạn nhân vào tình thế không chống cự được. Trong vụ án này, nạn nhân không chống cự, bảo vệ được tài sản của mình là do thủ đoạn khống chế của nghi can. Rõ ràng, nghi can đã phạm tội cướp tài sản. Với số tài sản như trong vụ án này, nghi can sẽ bị truy tố theo khoản 1 điều 133 Bộ Luật Hình sự, tội danh: Cướp tài sản với hình phạt tù từ 3 năm đến 10 năm. Đối với anh Trần Văn Toản, nếu sau khi nghi can Vương cướp quần, phát hiện có tiền và điện thoại, nghi can Vương có báo, hoặc chia cho anh Toản, thì anh Toản có thể bị truy tố với vai trò đồng phạm tội danh Cướp tài sản.

Ý kiến bạn đọc: 
Trần Văn Nhu (huyện Vĩnh Bảo, TP Hải Phòng): Đây là một trò đùa ác ý mà nghi can không lường trước được hậu quả

Tôi nghĩ rằng, khi nghi can Vương thấy đôi nam nữ làm chuyện trai gái ở nghĩa trang thì nảy ra ý định đùa ác với đôi nam nữ này, nghi can nghĩ rằng lấy quần đi thì hai người sẽ rơi vào tình thế khó xử vì không có quần để đi về. Căn cứ để tôi đánh giá như vậy vì tôi tin rằng nghi can Vương không hề biết trước trong túi quần của người phụ nữ có tiền và điện thoại. Vì vậy không thể đánh giá động cơ của nghi can là cướp tài sản. Nhưng việc phát hiện thấy trong túi quần của người phụ nữ có tài sản mà nghi can lại không đem trả lại là hành vi vi phạm pháp luật. Hành vi này đã có dấu hiệu phạm tội theo tội danh: Chiếm giữ trái phép tài sản theo điều 141 Bộ Luật Hình sự với nội dung: Người nào cố tình không trả lại cho chủ sở hữu, người quản lý hợp pháp hoặc không giao nộp cho cơ quan có trách nhiệm tài sản có giá trị từ năm triệu đồng đến dưới hai trăm triệu đồng, cổ vật hoặc vật có giá trị lịch sử, văn hóa bị giao nhầm hoặc do mình tìm được, bắt được, sau khi chủ sở hữu, người quản lý hợp pháp hoặc cơ quan có trách nhiệm yêu cầu được nhận lại tài sản đó theo quy định của pháp luật, thì bị phạt cải tạo không giam giữ đến ba năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến hai năm. Phạm tội chiếm giữ tài sản có giá trị từ hai trăm triệu đồng trở lên hoặc cổ vật, vật có giá trị lịch sử, văn hóa có giá trị đặc biệt, thì bị phạt tù từ một năm đến năm năm. Như vậy hậu quả nghiêm trọng đã đổ lên đầu người cố tình đùa ác mà anh ta không lường trước được.

Nguyễn Hùng Bách (TP Đồng Hới, Quảng Bình): Nghi can đã phạm tội công nhiên chiếm đoạt tài sản

Nghi can Vương đã lợi dụng hoàn cảnh hai đôi nam nữ đang ân ái để chiếm đoạt chiếc quần của người phụ nữ. Tình thế này, đôi nam nữ biết nhưng không thể ngăn cản nghi can chiếm đoạt chiếc quần trong đó có tài sản của mình. Nghi can Vương cũng không dùng vũ lực hoặc thủ đoạn gì khác để trấn áp, đe dọa hai nạn nhân để chiếm đoạt chiếc quần của chị Dung. Mặc dù không biết trước trong chiếc quần của chị Dung có tiền và điện thoại, nhưng nghi can đã có ý định lấy chiếc quần, chiếc quần cũng là tài sản và vì vậy nghi can có động cơ chiếm đoạt tài sản. Nghi can Vương đã phạm tội Công nhiên chiếm đoạt tài sản theo điều 137 Bộ Luật Hình sự. Tuy nhiên, tôi cho rằng để làm rõ hành vi phạm tội của nghi can Vương, cũng như căn cứ pháp lý để truy tố đối với nghi can này về tội gì, thì cần phải làm rõ việc trước khi có ý định lấy chiếc quần của nạn nhân, Vương lấy vì mục đích gì. Và có biết trong đó có tiền hay không? Việc Vương phát hiện trong túi quần của nạn nhân có tiền vào thời điểm nào…
Phương Thế Trang (huyện Thạch Thất, Hà Nội): Đã phạm tội cướp tài sản

Theo định nghĩa của tội cướp tài sản, người nào dùng vũ lực, đe dọa dùng vũ lực ngay tức khắc hoặc có hành vi khác làm cho người bị tấn công lâm vào tình trạng không thể chống cự được nhằm chiếm đoạt tài sản thì phạm tội cướp tài sản. Trong trường hợp này, nghi can biết nạn nhân trong tình thể không thể ngăn cản được hành vi của mình nên đã dùng thủ đoạn cướp quần của nạn nhân. Mặt khác, cướp chiếc quần là chủ ý của nghi can, như vậy động cơ của nghi can được xác định là cướp tài sản. Sau khi cướp chiếc quần thấy có tài sản, nhưng nghi can không trả lại, càng chứng minh không phải nghi can đùa để trêu chọc nạn nhân mà là hành vi cướp tài sản. Nghi can đã phạm tội theo điều 133 Bộ Luật Hình sự với tội danh Cướp tài sản. Với tội này, nghi can có thể bị phạt tù từ 3 năm đến chung thân, tử hình tùy theo tình tiết tăng nặng.

Cù Phong Ba (Thị trấn Sa Pa, Lào Cai): Chú của nghi can có phạm tội không?

Mặc dù đã được dư luận cảnh cáo rất nhiều, nhưng hiện tượng các đôi tình nhân tìm những nơi vắng vẻ để tình tự làm mồi cho những kẻ tội phạm ra tay vẫn còn khá phổ biến. Trường hợp anh Hoà và chị Dung xảy ra tại nghĩa trang, nơi vắng người qua lại, dẫu có kêu cứu cũng không ai nghe thấy, đúng là điều kiện cho những tội phạm gây án. Đây cũng là bài học cho các đôi tình nhân. Mặt khác, chúng tôi cũng đề nghị phải truy cứu trách nhiệm hình sự nghi can Trần Văn Toản, chú của nghi can Vương. Có mặt tại hiện trường, chứng kiến nghi can Vương cướp chiếc quần của chị Dung nhưng Trần Văn Toản không ngăn cản, không báo cho cơ quan chức năng. Với những dấu hiệu ấy, Trần Văn Toản có dấu hiệu của tội không tố giác tội phạm. Bên cạnh đó, cơ quan điều tra cũng cần xem xét khả năng đồng phạm của Trần Văn Toản với nghi can Vương về tội danh Cướp tài sản.
* Tên nạn nhân đã được thay đổi.
Theo An ninh Thủ đô

Giải cứu cô gái "thoát y" trước cửa quán bar ở Sài Gòn

Giải cứu cô gái "thoát y" trước cửa quán bar ở Sài Gòn

Thấy cô gái đứng trước cửa quán bar đang tự cởi quần áo và bị người đàn ông cố tình giở trò, một người đi đường đã giúp cô thoát khỏi tay “yêu râu xanh”.

Sau khi được người đi đường cứu và chở về nhà trọ trên đường Nguyễn Đình Chiểu, phường 1, quận 3 (TP.HCM) an toàn, cô gái 23 tuổi này đã rối rít cảm ơn người đàn ông tốt bụng.

Khi tỉnh táo cô gái này cho biết, tên là Lê Vy, hiện đã tốt nghiệp đại học ở Tây Nguyên được 3 năm. Muốn tìm cơ hội việc làm ở nơi phố thị, mới đây Vy xuống TP.HCM xin việc làm.

Đang trong thời gian xin việc, cô lên mạng chat và có quen với một nhóm bạn ở Sài Gòn.

Vào buổi tối giữa tháng 8, Vy được nhóm bạn này rủ đến một quán bar trên đường Hồ Hướng Nghiệp, phường Bến Nghé, quận 1 để dự sinh nhật một người bạn trong nhóm.

Chân dung cô gái được người đi đường giải cứu khi chuẩn bị "thoát y" trước cửa quán bar ở Sài Gòn.

Trong lúc lắc lư nhảy theo các điệu nhạc để góp vui bữa tiệc sinh nhật bạn, Vy gặp một thanh niên tên Hùng. Người này tự giới thiệu đang là nhân viên ngân hàng. Trong suốt buổi tiệc người đàn ông này thường tới gạ gẫm làm quen và có nhiều cử chỉ đụng chạm vào người cô.

Lợi dụng lúc Vy đi vào nhà vệ sinh thì ở ngoài anh chàng này đã lén bỏ một loại thuốc vào ly nước và mời cô uống ngay khi vừa trở ra.

“Vừa uống ly nước, em thấy đầu óc quay cuồng, toàn cơ thể nóng bừng như lửa đốt. Mất kiểm soát, em lao ra trước cửa quán bar, nhưng không hiểu sao lúc đó em chỉ muốn cởi hết quần áo ra khỏi người. Em càng muốn chạy khỏi nơi đó thì người thanh niên tên Hùng cứ ôm ghì và cố lôi em lại”, Vy nhớ lại.

Phát hiện một cô gái đang chuẩn bị thoát y và giằng co với chàng trai, một người đi đường tiến lại gần cô gái hỏi, "có phải người yêu em không"? Vy trả lời "không".

Ngay lập tức nam thanh niên đi đường lớn tiếng quát người đàn ông đang cố khống chế Vy. Thấy bị can thiệp gay gắt, người đàn ông kia thả cô gái rồi lủi vào phía trong quán bar.

Đoán chắc cô gái này đã bị chuốc say rượu hoặc cho uống một thứ thuốc kích thích nào đó, nam thanh niên đã mua nước suối lạnh cho cô gái uống.

Sau hơn 1 giờ đồng hồ thì cô gái tỉnh táo và lấy lại được cân bằng.

Lúc này, nam thanh niên mới hỏi địa chỉ nhà cô gái và đưa về tận nhà, giao lại cho người thân.

“Nếu lúc đó, không được người đi đường giúp đỡ, không biết em sẽ như thế nào”, Vy nói với giọng cảm kích khi được giải cứu.

Không được may mắn như Vy, mới đây một cô gái tên Linh (21 tuổi) đã bị Đinh Văn Thùy (27, tuổi, quê ở Thái Bình, nhân viên quán bar) hiếp dâm tại một nhà nghỉ ở phố Vân Hồ, phường Lê Đại Hành, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội, khi bị say rượu vào rạng sáng 5/8.

*** Tên nạn nhân đã được thay đổi.

Bức thư dễ thương của ông chồng có vợ là… công an

(Dân trí) - Mỗi lần có người hỏi “vợ anh làm nghề gì”, sau khi nghe anh trả lời họ đều tròn mắt ngạc nhiên. Chắc họ vẫn nghĩ lực lượng vũ trang chỉ dành cho nam giới. Có người còn vui tính bảo có vợ là công an thì nhìn đâu cũng ra phạm lỗi, phạm tội nhỉ? Người khác ra vẻ thấu hiểu, cảm thông: “Vợ là công an chắc nguyên tắc, thủ cựu lắm”. Cứ mỗi lần như thế, anh đều mỉm cười em ạ.

Hình có tính chất minh họa ^^
Với anh thì có vợ là công an thật tuyệt. Số là mấy thằng bạn của anh, đứa nào cũng cao to, đẹp trai mỗi tội lấy vợ hơi bị… lùn. Thành ra khi anh giới thiệu vợ anh là công an chẳng đứa nào dám “xách mé” hỏi “hạt mít” nhà mày dạo này thế nào vì ít ra vợ anh cũng phải từ 1m58 trở lên.

Có thằng bạn còn hỏi anh bằng vẻ rất tò mò: “Thế nàng có võ không? Nói thật đi, có khi nào bị nàng “gót” cho một cái?”. Câu hỏi này làm anh cười sặc sụa. Anh tự tin bảo rằng: “Vợ tớ là công an tất nhiên có võ, nhưng mà tớ chỉ thấy nàng tập thể dục cho khỏe người chứ đã thấy nàng giở võ đánh ai”. Sau rồi anh đá đểu lại bằng câu rất ỡm ờ: “Chẳng phải vợ cậu cũng có võ là gì?”. Bạn hồn nhiên hỏi lại: “Võ gì?”, anh bảo: “Võ mồm”. Thế là bạn vừa cười vừa gật đầu như bổ củi. 

Ngẫm ra anh lại thấy có thêm một cái lợi nữa khi lấy vợ là công an: Đó là khả năng tự vệ của em cao hơn hẳn so với vợ mấy thằng bạn, ngộ nhỡ có rơi vào tình huống gì chắc em cũng đủ mưu trí để xử lý.

Nhiều người đoán rằng em nghiêm túc đến tẻ nhạt, ấy thế mà khi anh mời bạn đến nhà, ai cũng lác mắt vì nhà sạch, mọi thứ được sắp xếp ngăn nắp gọn gàng, em cũng đon đả nói cười dịu dàng, câu chuyện của em cũng có lúc hài hước hóm hỉnh. Bọn chúng bảo: “Cô vợ công an của mày hay thật đấy, chẳng điệu đà sơn sửa móng chân tay, đầu cũng chẳng xoăn mỳ tôm xanh đỏ, nhà lại tươm tất gọn gàng, thế là nhất đấy!”

Kể ra bọn chúng ghen tỵ cũng đúng thôi bởi cũng có đôi ba thằng than vãn vì chuyện vợ nhẹ dạ rồi bị lừa đảo, có thằng thì ca cẩm vợ chẳng hiểu gì về luật, có mấy cái thủ tục giấy tờ hành chính cũng không biết làm. Vợ anh là công an nên tinh thần cảnh giác cao độ, mức độ hiểu biết, nhận thức và chấp hành pháp luật thì khỏi nói rồi. Vợ anh luôn cư xử đúng phép tắc, chuẩn mực, bà con dân phố ai ai cũng khen ngợi.

Khi anh say sưa ngồi nghe em dạy các con cách tự vệ, các kỹ năng xử lý khi rơi vào tình huống bất trắc thì anh thấy lấy được em, cô vợ công an là quyết định sáng suốt nhất của đời mình. Chẳng biết tự bao giờ, anh càng ngày càng yêu em, yêu luôn màu áo công an mà em mặc.
Bùi Quang Sáng

(Cầu Giấy, Hà Nội)

GS Phan Huy Lê: Trả lại sự thật hình tượng Lê Văn Tám

GS Phan Huy Lê: Trả lại sự thật hình tượng Lê Văn Tám

"Theo quan điểm của tôi, mọi biểu tượng hay tượng đài lịch sử chỉ có sức sống bền bỉ trong lịch sử và trong lòng dân khi được xây dựng trên cơ sở khoa học khách quan, chân thực" - GS Phan Huy Lê nhấn mạnh sau khi giải thích về hình tượng nhân vật Lê Văn Tám.

GS Trần Huy Liệu căn dặn chúng tôi phải nói lại

Bấy giờ là vào đầu những năm 60 của thế kỷ trước, tôi có nhiều dịp làm việc với GS Trần Huy Liệu trong công trình khoa học do GS chủ trì và tôi được mời tham gia. Lúc đó, GS Trần Huy Liệu là Phó chủ nhiệm Ủy ban Khoa học xã hội, kiêm Viện trưởng Viện sử học. Ngoài những buổi họp ban biên soạn ở cơ quan, tôi có một số buổi làm việc với GS tại nhà riêng. 

Ngoài công việc biên soạn công trình, GS thường trao đổi một cách thân tình những vấn đề thời sự sử học trong và ngoài nước, kể lại một số chuyện trong đời hoạt động cách mạng của mình. Trong những năm 1954 - 1956, khi tôi đang học ở trường Đại học Sư phạm/văn khoa Hà Nội, GS Trần Huy Liệu có đến giảng một số bài về cách mạng Việt Nam.

Về câu chuyện Lê Văn Tám, tôi xin được tóm lược một cách đầy đủ lời kể và lời dặn của GS Trần Huy Liệu mà tôi đã lĩnh hội như sau: Nhân vụ kho xăng của địch ở Thị Nghè bị đốt cháy vào khoảng tháng 10 - 1945 và được loan tin rộng rãi trên báo chí trong nước và đài phát thanh của Pháp, đài BBC của Anh; nhưng không biết ai là người tổ chức và trực tiếp đốt kho xăng nên tôi (GS Trần Huy Liệu) đã "dựng" lên câu chuyện thiếu niên Lê Văn Tám tẩm xăng vào người rồi xông vào đốt kho xăng địch cách đấy mấy chục mét.
GS Trần Huy Liệu còn cho biết là sau khi ta phát tin này thì đài BBC đưa tin ngay, và hôm sau bình luận: Một cậu bé tẩm xăng vào người rồi tự đốt cháy thì sẽ gục ngay tại chỗ, hay nhiều lắm là chỉ lảo đảo được mấy bước, không thể chạy được mấy chục mét đến kho xăng. GS đã tự trách là vì thiếu cân nhắc về khoa học nên có chỗ chưa hợp lý. Đây là ý kiến của GS Trần Huy Liệu mà sau này tôi có trao đổi với vài bác sĩ để xác nhận thêm.

Tôi nhấn mạnh là GS Trần Huy Liệu không hề “hư cấu” sự kiện kho xăng địch ở Thị Nghè bị đốt cháy mà trên cơ sở sự kiện có thật đó, chỉ “dựng lên”, theo cách nói của GS, chuyện thiếu niên Lê Văn Tám tẩm xăng đốt cháy kho xăng địch. 

GS giải thích là thời Nam Bộ kháng chiến, có bao nhiêu tấm gương hy sinh vì Tổ quốc, nhưng “dựng” chuyện thiếu niên Lê Văn Tám là nghĩ đến biểu tượng cậu bé anh hùng làng Gióng (Phù Đổng Thiên Vương), còn việc đặt tên Lê Văn Tám là vì họ Lê Văn rất phổ biến ở nước ta và Tám là nghĩ đến Cách mạng tháng Tám.
Lúc bấy giờ, GS Trần Huy Liệu đang giữ chức Bộ trưởng Bộ Thông tin tuyên truyền trong Chính phủ lâm thời, nên GS nói rõ là muốn tạo dựng nên một biểu tượng anh hùng để tuyên truyền, cổ vũ tinh thần chiến đấu của quân dân ta.

Cũng xin lưu ý là GS Trần Huy Liệu giữ chức Bộ trưởng Bộ Thông tin tuyên truyền trong Chính phủ lâm thời từ ngày 28 - 8 - 1945 đến ngày 1 - 1 - 1946, rồi Bộ trưởng Bộ Tuyên truyền cổ động trong Chính phủ liên hiệp lâm thời từ ngày 1 - 1 - 1946 cho đến khi thành lập Chính phủ liên hiệp kháng chiến tại kỳ họp Quốc hội ngày 2 - 3 - 1946, nghĩa là trong thời gian xảy ra sự kiện Kho xăng Thị Nghè bị đốt cháy, chứ không phải trong thời gian “1946 - 1948?” sau sự kiện trên.

Điều căn dặn của GS Trần Huy Liệu là: Sau này khi đất nước yên ổn, các anh là nhà sử học, nên nói lại giùm tôi, lỡ khi đó tôi không còn nữa. Trong câu chuyện, GS còn tiên lượng là biết đâu sau này có người đi tìm tung tích nhân vật Lê Văn Tám hay có người lại tự nhận là hậu duệ của gia đình, họ hàng người anh hùng. Đây chính là điều lắng đọng sâu nhất trong tâm trí mà tôi coi là trách nhiệm đối với GS Trần Huy Liệu đã quá cố và đối với lịch sử.

GS Trần Huy Liệu là một con người rất trung thực, không muốn để lại một sự ngộ nhận trong lịch sử do mình tạo nên trong một bối cảnh và yêu cầu bức xúc của cuộc kháng chiến và tôi lĩnh hội lời dặn của GS như một trách nhiệm phải thực hiện một cách nghiêm túc.

Tôi kể lại câu chuyện này một cách trung thực với tất cả trách nhiệm và danh dự của một công dân, một nhà sử học.

Ngày nay, từ đầu thế kỷ XXI nhìn lại, trong hoàn cảnh chiến tranh đã lùi xa vào quá khứ hơn 30 năm, đất nước đã giành lại độc lập, thống nhất, tôi xin đặt ra hai vấn đề sau đây để thế hệ chúng ta cùng bàn luận.

- Xác minh rõ sự kiện Kho xăng địch bị đốt cháy trong tháng 10-1945.

- Thái độ ứng xử đối với biểu tượng Lê Văn Tám. 

Vấn đề thứ nhất là cần cố gắng sưu tầm tư liệu đáng tin cậy để xác định rõ hơn sự kiện Kho xăng địch ở Thị Nghè bị đốt cháy trong tháng 10-1945:

Tôi nói tư liệu đáng tin cậy trong trường hợp này không phải là các sách báo viết về sau này, mà là tư liệu gốc khai thác từ nhân chứng lịch sử hay những thông tin trực tiếp từ sự kiện thời bấy giờ và dĩ nhiên đều phải đối chiếu, xác minh một cách khoa học.

Nhân chứng lịch sử:

Tôi đã có dịp hỏi GS Trần Văn Giàu - lúc đó giữ chức Chủ tịch Ủy ban kháng chiến Nam bộ, thì GS khẳng định có sự kiện Kho xăng địch ở Thị Nghè bị đốt cháy và trong tình hình lúc đó là do ta đốt, nhưng không biết ai tổ chức và người nào thực hiện.

Nhà cách mạng lão thành Dương Quang Đông trong hồi ký viết rằng, người đốt Kho đạn Thị Nghè ngày 1-1-1946 không phải là Lê Văn Tám mà là tổ đánh mìn của công nhân nhà máy đèn Chợ Quán (tạp chí Xưa & Nay số 154).

Tư liệu báo chí:

Tư liệu báo chí lúc bấy giờ thì tại Thư viện quốc gia Hà Nội lưu giữ được rất ít, các số báo lại không đủ. Bước đầu tôi mới tìm thấy thông tin liên quan với Kho xăng Thị Nghè bị đốt cháy trong báo Quyết chiến là “cơ quan ủng hộ chính quyền nhân dân”, tòa soạn đặt ở phố Nguyễn Tri Phương, Thuận Hóa; báo Cờ giải phóng là “cơ quan tuyên truyền cổ động trung ương Đảng Cộng sản Đông Dương” và báo Thời mới do Nguyễn Văn Luận làm Chủ nhiệm; nhưng các số không liên tục, không đủ. 

Báo Quyết chiến số ngày thứ sáu, ?- 10 - 1945 đưa tin dưới tít lớn Một chiến sĩ ta tẩm dầu vào mình đốt cháy kho dầu Simon Píetri với nội dung như sau: “Một gương hi sinh vô cùng dũng cảm. Một chiến sĩ ta tẩm dầu vào mình tự làm mồi lửa đã đốt được kho dầu Simon Píetri, lửa cháy luôn hai đêm hai ngày. 

Đài Sài Gòn trong buổi truyền thanh tối 17 - 10 công nhận rằng kho dầu này đã hoàn toàn bị thiêu ra tro, sự thiệt hại đến mấy chục triệu đồng”. 

Ngày phát hành số báo, in ngày “thứ sáu”, số ngày không rõ và có người viết thêm bút mực con số 7, tiếp theo là tháng “10 - 45”. Theo lịch năm 1945, trong tháng 10 có 3 ngày thứ sáu là ngày 12, 19 và 26. Trong bản tin có nhắc đến buổi phát thanh của Đài Sài Gòn ngày 17, vậy ngày thứ sáu của tờ báo phải sau ngày đó và có thể xác định là ngày 19 - 10 - 1945.

Báo Thời mới số 6 ngày 28 - 10 - 1945, nhân lễ khai mạc Ngày Cứu quốc do Tổng hội sinh viên cứu quốc tổ chức, đăng bài Những chuyện cảm động của dân ta trong cuộc kháng chiến ở Nam Bộ, có đoạn kể lại câu chuyện đốt kho xăng ở Sài Gòn theo lời kể của một người từ Nam Bộ ra Hà Nội ngày 21-10-1945 như sau: “Một người bạn tôi ở Nam Bộ vừa ra đây hôm hai mươi mốt kể cho tôi nghe nhiều điều tai nghe mắt thấy ở Nam Bộ để chứng cho cái tinh thần kháng chiến anh dũng đó. Thứ nhất là chuyện anh dân quân tẩm dầu vào người, đốt cháy kho ét-săng và cao su sống ở Sài Gòn. 

Có người nói rằng nhà chiến sĩ tuẫn quốc này tự nguyện xin mặc áo bông giầy tẩm xăng rồi lấy lửa tự châm mình như một cây đinh liệu, xông vào kho cao su sống kia. Không phải thế. Làm thế thì cố nhiên giặc Pháp ngăn lại ngay từ khi chưa tới cửa kho.

Thực ra thì nhà chiến sĩ của chúng ta phải dùng mưu nhiều lắm. Trước khi vào, anh em mọi Pleiku của chúng ta đã phải lừa lúc giặc Pháp canh phòng không cẩn thận, trèo lên những cái cây to ở xung quanh kho cao su, bắn tên độc vào những người gác ở bốn bề. Nhà chiến sĩ, nhằm chính lúc cơ hội thuận tiện đã đến, tẩm dầu vào người, đeo súng liên thanh, bò qua tường vào trong kho cao su tìm bắn những người Pháp. Chúng bâu lại như đàn ruồi. 

Chiến sĩ Việt Nam biết không thể làm hơn được nữa, bắn lia lịa vào những thùng ét-săng ở hai bên, ét-săng tràn ra cả nhà. Chiến sĩ ta châm một mồi riêm vào người, nhảy lên đám thùng rỗng, chửi rủa giặc Pháp tàn tệ.
Trong lúc đó, cả mình mẩy anh bừng bừng lên. Anh vẫn chửi rủa giặc Pháp cho đến khi gục nằm xuống như một đấng thiên thần hiện ra rồi mờ đi trong giấc mơ dữ dội. Những người đứng xa ngoài ba mươi cây số còn trông thấy ngọn lửa đám cháy này và trong hai ba ngày đêm liền, giặc Pháp và phái bộ Anh không thể nào rập tắt”.

Báo Cờ giải phóng số ra ngày 25-10-1945, đưa lên trang đầu hình ảnh một người đang bốc cháy xông về phía trước kèm theo lời “Tinh thần anh dũng của đồng bào Nam Bộ muôn năm”.

Báo Cờ giải phóng ngày 5-11-1945, trong mục Mặc niệm: "trích đăng một vài tấm gương xung phong anh dũng đã được nêu lên trên mặt báo chí miền Nam”, có đoạn đưa tin: “Trước kho đạn Thị Nghè có rất đông lính Anh, Ấn, Pháp gác nghiêm ngặt, khó bề đến gần phóng hỏa. 

Một em thiếu sinh 16 tuổi, nhất định không nói tên họ, làng, tình nguyện ra lấy thân mình làm mồi dẫn hỏa. Em quấn vải quanh mình, tẩm dầu xăng, sau lưng đeo một cái mồi, đứng im đốt mồi lửa, miệng tung hô “Việt Nam vạn tuế”, chân chạy đâm sầm vào kho đạn. Lính Anh đứng trong bắn ra như mưa. Một lần trúng đạn, em ngã nhào xuống, nhưng rồi ngồi dậy chạy luồn vào. 

Lính Anh khiếp đảm bỏ chạy ra ngoài. Một tiếng nổ. Em thiếu sinh tiêu tán cùng với kho đạn Thị Nghè của giặc”.

Dưới bản tin có ghi chú “Kèn gọi lính, ngày 8 - 10 - 1945”. Như vậy báo đưa tin theo tin của báo Kèn gọi lính ngày 8 - 10 - 1945 và theo đó, kho đạn bị đốt cháy phải trước ngày 8 - 10 - 1945, ít ra là ngày 7-10-1945. 

Trên đây là một số thông tin lấy từ báo chí ở thời điểm gần nhất với sự kiện liên quan đến chuyện Lê Văn Tám. Tôi hi vọng là những người quan tâm đến chuyện này có thể tìm kiếm và thu thập thêm thông tin báo chí mà tôi chưa được tiếp cận.

Còn sự kiện quân ta phá nổ kho đạn của địch ở Sài Gòn ngày 8-4-1946 mà Đại tướng Võ Nguyên Giáp nói đến trong hồi ký "Những năm tháng không thể nào quên" thuộc giai đoạn sau, không liên quan đến chuyện Lê Văn Tám.

Trong những báo trên, thông tin sớm nhất là "Kèn gọi lính" do báo Cờ giải phóng trích đăng ngày 5-11-1945. Rất tiếc là tôi không tìm thấy báo Kèn gọi lính mà căn cứ theo đoạn trích của Cờ giải phóng. Theo thông tin này thì “một em thiếu nhi 16 tuổi” đốt kho đạn Thị Nghè trước ngày 8-10-1945, chứ không phải kho xăng Thị Nghè. 

Báo Quyết Chiến ngày 19? - 10 - 1945 lại đưa tin “kho dầu Simon Píetri” bị “một chiến sĩ ta” đốt cháy vào trước ngày 17 - 10 - 1945. Kho đạn ở Sở thú và kho xăng ở Thị Nghè là hai địa điểm gần nhau. Như vậy theo những thông tin gần thời điểm xảy ra sự kiện thì vẫn còn phải tìm thêm cứ liệu để xác định là kho đạn hay kho xăng và thời điểm là ngày nào, chắc hẳn trước ngày 17 - 10 - 1945. 

Rồi người thực hiện là “em thiếu nhi 16 tuổi” (Kèn gọi lính) hay “một chiến sĩ ta” (Quyết chiến) hay “anh dân quân tẩm dầu vào người” (Thời mới). Việc tẩm xăng vào người, lúc đó cũng đã gây ra sự bàn luận.

Thời mới đã bác bỏ chuyện người chiến sĩ tẩm dầu vào người xông vào kho xăng vì “không phải thế, làm thế thì cố nhiên giặc Pháp ngăn lại ngay từ khi chưa tới cửa kho” và cho rằng người chiến sĩ phải “dùng mưu nhiều lắm” để lẻn vào gần kho xăng rồi mới “tẩm dầu vào người”, dùng súng bắn thủng các thùng xăng và châm diêm vào người, nhảy vào đám thùng xăng. Không biết tác giả dựa trên căn cứ nào nhưng về khách quan, cách trình bày này hợp lý hơn.

Với những thông tin đã tập hợp, tuy chưa đủ và còn một số khía cạnh chưa xác minh được (kho xăng hay kho đạn, thời điểm, người đốt) nhưng sự kiện kho xăng (hay đạn) của địch ở Thị Nghè (hay gần Thị Nghè) bị ta đốt cháy là có thật. 

Ngay lúc đó, trên báo chí đã xuất hiện những thông tin khác nhau về người đốt và cách đốt kho xăng, tuy nhiên có điểm chung là gắn với hình ảnh một chiến sĩ tẩm xăng đốt cháy kho xăng địch và không có tên Lê Văn Tám hay tính danh của người chiến sĩ đã hi sinh. 

Điểm lại những tư liệu đã thu thập được thì càng thấy rõ, trên cơ sở sự kiện có thật và cả dư luận về hình ảnh người chiến sĩ tẩm xăng thời đó, GS Trần Huy Liệu tạo dựng nên biểu tượng “ngọn đuốc sống” gắn với tên tuổi thiếu niên Lê Văn Tám. 

Vấn đề thứ hai là cách ứng xử đối với biểu tượng “ngọn đuốc sống Lê Văn Tám”:

Trong bàn luận, cũng có người nghĩ rằng, “ngọn đuốc sống Lê Văn Tám” đã đi vào lòng dân rồi, các nhà sử học không cần xác minh nhân vật đó có thật hay không, làm ảnh hưởng tới một “biểu tượng”, một “tượng đài” yêu nước. Tôi quan niệm hoàn toàn khác.

Đối với sử học, tôn trọng sự thật, tìm ra sự thật, xác minh sự thật là một nguyên tắc cao cả thuộc về phẩm chất và chức năng của nhà sử học. Dĩ nhiên, với trách nhiệm công dân, có những sự thật trong một bối cảnh cụ thể nào đó liên quan đến bí mật quốc gia hay ảnh hưởng đến lợi ích sống còn của dân tộc, nhà sử học chưa được công bố.

Về nguyên lý, mọi kết quả nghiên cứu sử học càng khách quan và trung thực, càng có tác dụng tích cực xây dựng nhận thức lịch sử đúng đắn và không có gì mâu thuẫn với các biểu tượng lịch sử, các tượng đài yêu nước có giá trị được nhân dân tôn vinh.

Ngay đối với những biểu tượng mang tính huyền thoại, truyền thuyết như Lạc Long Quân - Âu Cơ, Con Rồng-Cháu Tiên, Phù Đổng Thiên Vương, nỏ thần An Dương Vương, vua Lê trả Gươm thần ở hồ Hoàn Kiếm..., kết quả nghiên cứu khoa học chỉ góp phần làm sáng tỏ cơ sở khoa học, cốt lõi lịch sử của biểu tượng.

Ví dụ những phát hiện khảo cổ học về đồ sắt trong văn hóa Đông Sơn, kho mũi tên đồng ở Cổ Loa và gần đây, hệ thống lò đúc mũi tên đồng ngay trong thành Nội của thành Cổ Loa, giúp chúng ta hiểu sâu sắc hơn cốt lõi lịch sử của hình ảnh ngựa sắt của Thánh Gióng, vai trò của nỏ thần của An Dương Vương. Chuyện vua Lê trả Gươm thần ở hồ Hoàn Kiếm vẫn nguyên giá trị thiêng liêng, không hề bị ảnh hưởng bởi việc nghiên cứu giống rùa và tuổi thọ của rùa Hồ Gươm...

Biểu tượng “ngọn đuốc sống Lê Văn Tám” thực sự đã được quảng bá rộng rãi, đi sâu vào tâm thức của nhân dân, tiêu biểu cho tinh thần hi sinh anh dũng, ý chí xả thân vì nước của quân dân ta trong buổi đầu của Nam kỳ kháng chiến. Một số đường phố, trường học, công viên hiện nay đã mang tên Lê Văn Tám. Lời dặn của GS Trần Huy Liệu là đến lúc đất nước yên ổn, cần phải nói lên sự thật về câu chuyện Lê Văn Tám. 

Đó không phải là tên của nhân vật lịch sử có thật, nhưng phản ánh một sự kiện lịch sử có thật, một tinh thần hi sinh vì Tổ quốc có thật. Đó là một biểu tượng đã đi vào lịch sử mang tính phổ biến và thiêng liêng. Trả lại nguồn gốc thật của biểu tượng này là để tạo lập một nền tảng nhận thức khoa học, khách quan về quá trình hình thành biểu tượng Lê Văn Tám. 

Tôi nghĩ rằng tất cả các đường phố, trường học, công viên... mang tên Lê Văn Tám vẫn để nguyên, vẫn được tôn trọng như một biểu tượng với nội dung giải thích đúng sự thật và ngăn chặn mọi ý đồ dựng lên lý lịch Lê Văn Tám như một nhân vật có thật rồi có người lại nhận là hậu duệ của nhân vật này.

Đến đây, tôi đã làm tròn trách nhiệm đối với lời dặn của cố GS Trần Huy Liệu, kèm thêm một số đề xuất để xử lý câu chuyện Lê Văn Tám. Tôi hoàn toàn không coi đấy là việc làm trái với phẩm chất trung thực hay lương tâm của nhà sử học, cũng không ảnh hưởng đến uy tín của GS Trần Huy Liệu và càng không làm đổ một biểu tượng hay tượng đài yêu nước. Tôi nhấn mạnh, theo quan điểm của tôi, mọi biểu tượng hay tượng đài lịch sử chỉ có sức sống bền bỉ trong lịch sử và trong lòng dân khi được xây dựng trên cơ sở khoa học khách quan, chân thực.

GS Phan Huy Lê (Bài đăng trên Tạp chí Xưa&Nay số ra tháng 10 năm 2009)
Theo baomoi.com

Làm "chuyện ấy" 4 lần mỗi tuần sẽ khiến bạn giàu hơn

Làm "chuyện ấy" 4 lần mỗi tuần sẽ khiến bạn giàu hơn
Số người trong độ tuổi 26-50 quan hệ tình dục từ 4 lần trở lên trong một tuần kiếm tiền nhiều hơn 5% so với nhóm còn lại.
 
Hiển nhiên, quan hệ tình dục đốt cháy calo, nhưng theo một báo cáo của Viện Nghiên cứu Lao động (một tổ chức nghiên cứu kinh tế độc lập ở Đức) cho thấy rằng nó còn giúp bạn trở nên giàu có hơn.
 
Theo nghiên cứu cho thấy số người trong độ tuổi 26-50 có quan hệ tình dục 4 lần hoặc nhiều lần trong một tuần kiếm được mức lương cao hơn 5% so với những người ít quan hệ tình dục thường xuyên. Và những người quan hệ tình dục một lần một tuần thu kiếm được nhiều hơn 3,2% so với người không có quan hệ. 
 
"Các phân tích xã hội hiện đại cho thấy sức khỏe, các kỹ năng liên quan đến kinh nghiệm và không kinh nghiệm, cá tính là những yếu tố quan trọng ảnh hưởng đến làm việc", nghiên cứu nhận định. "Hoạt động tình dục cũng có thể là một yếu tố thú vị, vì nó được xem là một thước đo về sức khỏe, chất lượng cuộc sống, sự khỏe mạnh và hạnh phúc".
 
 
Nhà kinh tế học, tiến sĩ Nick Drydakis từ Đại học Angila Ruskin tại Cambridge, Anh, đã tìm hiểu 7.500 người - cả người bình thường lẫn người đồng tính, tuổi từ 26 đến 50. Tiến sĩ Drydakis cho rằng sự thiếu vắng tình dục trong phòng ngủ có thể khiến mọi người "dễ bị ảnh hưởng bởi sự cô đơn, những lo lắng xã hội và trầm cảm từ đó có thể xáo trộn quá trình làm việc của họ". Vào năm 2009, tiến sĩ cũng phân tích các mối quan hệ giữa việc có được mức lương cao và một cuộc sống tình dục thăng hoa.
 
Tuy vậy, trong khi tìm hiểu, tiến sĩ Drydakis cũng thừa nhận một điểm yếu bắt nguồn từ giải thuyết nghịch đảo: "Có thể sex không phải là thứ tác động ngẫu nhiên tới việc trở nên giàu có, mà chính sản lượng làm việc giúp lương cao hơn đã thúc đẩy mọi người hăng hái làm 'chuyện ấy''...

Theo YAN

Hai vợ chồng tung tin có dịch Ebola ở Việt Nam bị triệu tập

Hai vợ chồng tung tin có dịch Ebola ở Việt Nam bị triệu tập

Bị nhà chức trách mời làm việc, vợ chồng chị Đỗ Thùy Linh và anh Vương Bá Huy thừa nhận đã đưa thông tin sai sự thật lên mạng xã hội.

 
Theo tài liệu điều tra, khoảng 16h ngày 11/8, chị Đỗ Thùy Linh (29 tuổi, làm kinh doanh tự do) sử dụng điện thoại cá nhân, đăng tải bài viết trên Facebook với nội dung: “Các mẹ ơi tin khẩn, dịch bệnh Ebola đã đến Việt Nam rồi nhé, tại bệnh viện Bạch Mai, tin nội bộ nên không để lộ ra. Các mẹ biết để phòng tránh cho gia đình và bé con nhé”. Thông tin này Linh đưa lên Hội nuôi con bằng sữa mẹ Việt Nam có trên 2.600 thành viên để cảnh báo.
 
Đến sáng 12/8, chị Linh biết các phương tiện thông tin đại chúng đã đưa tin về nội dung thông tin do mình đăng tải nên sau đó đã gỡ bài viết này. Cũng trong ngày, sau khi đọc thông tin có liên quan đến dịch bệnh, anh Vương Bá Huy (31 tuổi, chồng chị Linh) đã đăng lên trang Facebook cá nhân: “Thông báo: dịch bệnh Ebola đã đến Việt Nam mình biết tin này qua bác sĩ người nhà, gọi điện về thông báo cho con cái. Việc này rất nguy hiểm, mọi người cố gắng sát khuẩn sạch sẽ bằng cách cho cồn 70 độ hoà vào chai Betadine xịt vào tay và quần áo. Cầu mong dịch này mau qua đi, sợ quá rồi. Mình thông báo tin này cho mọi người cố gắng tự ý thức để dịch không lây lan rộng”.
 
Cho rằng việc đưa tin không đúng sự thật của đôi vợ chồng này gây hoang mang cho người dân, ảnh hưởng đến hoạt động của các cơ quan nhà nước và hoạt động khám chữa bệnh của Bệnh viện Bạch Mai, Phòng Cảnh sát hình sự Hà Nội đã vào cuộc. Nhà chức trách cho biết, chị Linh và anh Huy thừa nhận đã đưa thông tin sai sự thật với mục đích cảnh báo trong cộng đồng.
 
Vợ chồng chị Linh khai, nghe thông tin trên mạng, đài báo về dịch Ebola nên viết ra nội dung trên chứ không sao chụp, chép của ai. Lý do Linh nêu tên bệnh viện Bạch Mai vì đây là cơ sở khám chữa bệnh lớn, nghĩ nếu nhiễm thì bệnh nhân sẽ vào đây.

Đại tá Dương Trọng Giáp (Trưởng phòng PC45 Công an Hà Nội) cho biết, cơ quan chức năng thống nhất xử lý hành chính vợ chồng Linh do đưa tin thất thiệt. Hậu quả của sai phạm này được cho là "chưa có".

ebolaa-2642-1408001818.jpg
Dịch bệnh do virus Ebola đang hoành hành ở Châu Phi khiến hơn 1.000 người chết. Việt Nam đã thắt chặt chính sách nhập cảnh với những người đến từ vùng dịch. Ảnh: Mcleans.

Trước đó, Tổng cục An ninh II, Bộ Công an phối hợp với Cục A68 và Công an Hà Nội cũng làm việc với hai phụ nữ phát tán thông tin thất thiệt về dịch Ebola trên mạng Internet là Nghiêm Thùy Trang (30 tuổi) và Vũ Hương Thảo (23 tuổi), trú tại Hà Nội.

Tài khoản Facebook "Mẹ Gateau" do Thảo lập và sử dụng đăng bài viết có nội dung: "Thông tin đã xác nhận từ người nhà em làm trong BV Hà Nội đã có người nhiễm Ebola. Nên các mẹ tuyệt đối cẩn thận và đề phòng nhé...".

Theo nhà chức trách, thông tin trên đã lan truyền trong cộng đồng mạng, gây hoang mang, lo sợ. Hàng trăm người đã chia sẻ cho nhau. Khi có phản hồi của Bộ Y tế khẳng định chưa ghi nhận trường hợp nào nhiễm virus này tại Việt Nam, tài khoản trên đã khóa, không còn truy cập được. Về nguồn tin không có thật trên, Thảo khai lấy từ Facebook của Nghiêm Thùy Trang.

Việt Dũng - Vnexpress

Phát sốt vì những bức ảnh mẹ và con gái siêu 'kute'

Phát sốt vì những bức ảnh mẹ và con gái siêu 'kute'
Ngọt ngào và đáng yêu là những hình ảnh của mẹ và con gái khiến người xem cũng phải sửng sốt. Được đăng tải trên 1,000,000 Pictures, những bức ảnh giữa mẹ và con gái này đã chinh phục trái tim hàng trăm nghìn người bởi sự ngọt ngào và đáng yêu của hai mẹ con.

Hãy cùng ngắm những bức ảnh vô cùng dễ thương của hai mẹ con dưới đây nhé!

 
nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net

nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net
 
nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net

nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net
 
nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net

nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net

nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net

nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net

nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net

nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net

nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net

nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net

nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net

nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net

nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net

nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net

nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net

nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net

nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net

nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net



nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net

nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net

nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net

nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net

nhung-buc-anh-me-con-khien-moi-nguoi-sung-sot-webphunu.net
 
T.N tổng hợp (Theo BP)

Hot girl Hà Nội sang chảnh bị bạn trai chơi khăm

Hot girl Hà Nội sang chảnh bị bạn trai chơi khăm
Ảnh minh họa
Ảnh chỉ máng tính chất minh họa ^^

Chảnh chọe và ăn nói hỗn hào, một hot girl ở Hà Nội bị bạn trai dụ vào quán ăn Nhật và cho “ôm xô”.

 
Trên Facebook cá nhân, cô gái xinh xắn tên Trang... chia sẻ câu chuyện anh trai chơi khăm bạn gái hot girl làm nhiều người phì cười.
 
Hic ông anh mình quen được 1 em hot girl, mải đi làm quên nhắn tin tầm vài tiếng em í chửi luôn "đm nhà anh chứ, anh nghĩ anh, là sao, là người nổi tiếng à blah blah".

Ông anh mình cay lắm, nhẹ nhàng lại rủ tối đi ăn. Đến nhà đón thì cô ta nói trống không: "Làm gì mà lâu thế, chưa chờ ai lâu thế này đâu đấy, mà anh đi xe máy hay ô tô thế?". 

Vào quán ăn Nhật, ông í gọi cho chục món toàn món đắt nhất 400, 500k.

Xong ngồi được 1 lúc, ông í giả vờ đi vệ sinh rồi chuồn về luôn. Làm em i gọi gần 20 cuộc.

Ông anh mình thâm vãi.

Thông thường, hành động như anh trai Trang… sẽ bị “ném đá”. Tuy nhiên, trong trường hợp này thì việc chơi khăm hot girl sanh chảnh và hỗn hào kia lại làm dân mạng thích thú.
 
Riêng Trang... cho rằng: “Nhiều em nghĩ mình xinh, tỏ ra sang chảnh thì phải có người thế nay mới trị được”.

Vợ có mối quan hệ mờ ám với người đàn ông mới quen

Vợ có mối quan hệ mờ ám với người đàn ông mới quen
Tôi sững người khi vừa cầm máy, đập vào mắt tôi là đoạn chat của vợ với một người đàn ông. Tôi chưa kịp đọc hết nhưng cũng đủ choáng váng bởi những ngôn từ yêu đương nồng thắm, nhớ nhung, hẹn hò nhau.
Vợ là người luôn nói với tôi về giá trị hạnh phúc gia đình, về hai chữ "chung thủy", bởi lẽ trước đây tôi đã có lần phản bội vợ, trong lúc cô ấy đi công tác tôi hẹn hò với một người con gái có tình cảm với mình. Chúng tôi chỉ dừng lại ở việc tâm sự và ôm hôn nhau. Vợ tôi biết chuyện và đay nghiến, hành hạ tôi cùng người ấy suốt một thời gian dài. Tôi chấp nhận, thành khẩn nhận lỗi vì mình sai và cố gắng sửa chữa bằng cách chăm chỉ làm việc, chăm lo gia đình để lấy lại niềm tin nơi vợ.
Gần đây, một lần tôi mượn điện thoại của vợ để gọi cho người bạn (vì máy của tôi mới hết tiền). Tôi sững người khi vừa cầm máy, đập vào mắt tôi là đoạn chat của vợ với một người đàn ông. Do cô ấy vừa đi làm về, chắc chủ quan chưa thoát ra vì vợ chồng tôi hứa với nhau không kiểm tra điện thoại. Người này vợ tôi mới quen trong lần đi công tác gần đây, đúng vào quãng thời gian tôi phản bội cô ấy. Tôi chưa kịp đọc hết nhưng cũng đủ choáng váng bởi những ngôn từ yêu đương nồng thắm, nhớ nhung, hẹn hò nhau.
Tôi quay sang hỏi, cô ấy hoảng hốt, vội vàng giằng lấy điện thoại. Tôi nhất định không đưa, nói nếu không có gì tại sao phải giấu. Giằng co một hồi điện thoại của cô ấy tự động khóa lại, tôi hỏi mật khẩu cô ấy nhất định không nói. Vợ tôi bảo không như tôi nghĩ, rằng người đó thích chứ cô ấy không có gì. Vợ nói do thời gian gần đây tôi không quan tâm chia sẻ, không lắng nghe cô ấy tâm sự được nhiều, cộng thêm gia đình có nhiều khúc mắc giữa vợ tôi và bà nội, cuộc sống bức bối, túng thiếu nên cô ấy xao lòng trước những lời yêu đương, chia sẻ của người đàn ông kia.

Tôi bảo nếu chỉ có như thế sẽ sẵn sàng tha thứ, hãy nói mật khẩu để tôi đọc nốt, nhưng cô ấy vẫn kiên quyết không đồng ý. Vậy đằng sau cái mật khẩu kia là chuyện gì? Cái gì bí mật mà cô ấy không thể cho tôi biết? Tại sao cô ấy không cho tôi xem để chứng minh mọi chuyện không như tôi nghĩ? Bình thường nếu không có gì, chắc chắn cô ấy sẽ đưa cả điện thoại cho tôi xem, lần này thì khác. Chính vì vậy tôi càng thêm nghi ngờ trước hành động của cô ấy.

Dù có nói thế nói nữa, kể cả dọa dẫm cô ấy cũng không cho tôi mật khẩu, khăng khăng cho rằng mình chỉ nói chuyện về gia đình, tìm sự chia sẻ, thấy rung động và hứa sẽ không bao giờ như thế nữa. Tôi bảo anh đã có lúc mắc sai lầm, con người không ai hoàn hảo cả, vậy em đừng mắc thêm sai lầm, anh hứa sẽ tha thứ, cho em cơ hội nếu như thật lòng với anh, nhưng nhất định cô ấy không nghe.
Xin cho tôi lời khuyên nên làm gì vào lúc này, tâm trí tôi đang rối bời, dày vò vì chưa tìm được lời giải để chấm dứt mối nghi ngờ này. "Ông ăn chả, bà ăn nem" chăng, giờ thì tôi đang phải hứng chịu hậu quả sao?

Hải
Theo vnexpress.net