Xe hút phân phát nổ giữa phố, người đi đường lãnh đủ

Xe hút phân phát nổ giữa phố, người đi đường lãnh đủ
Chuyện hi hữu này đã khiến cho nhiều người đi đường lâm vào tình thế "dở khóc dở cười".


Vừa qua, có một chiếc xe hút phân đã đột ngột phát nổ trên một con đường ở thành phố Hà Trì, Quảng Tây, Trung Quốc. Vì chuyện xảy ra quá bất ngờ nên những người đi đường và các hàng quán ở gần đó đã vô tình... “lãnh đủ”.


Hình ảnh chiếc xe trước khi xảy ra tai nạn
Nguyên nhân vì sao chiếc xe đột ngột phát nổ vẫn còn đang được các cơ quan địa phương điều tra. Tuy nhiên theo như lời người dân ở đây, trước khi “tai nạn” xảy ra, chiếc xe trên không hề có dấu hiệu gì bất thường.

Một trong những "nạn nhân" bị vạ lây

Có thể thấy, sức công phá mạnh mẽ của vụ nổ đã khiến cho phân bay khắp tứ tung. Vụ tai nạn hi hữu này đã khiến tất cả những cửa hàng, hành lang và người đi đường gần đó đều không thể tránh khỏi, mùi hôi thối nồng nặc cũng bao trùm cả con phố.


Con đường và cả hàng rào cũng ngập trong một màu xám tro đầy đặc trưng

 
Bài "Xe hút phân phát nổ giữa phố, người đi đường lãnh đủ"
Theo Yan

Hai họ đánh nhau chí tử ngay trong hôn lễ

Hai họ đánh nhau chí tử ngay trong hôn lễ - Không được hát tiếp bài nữa, anh trai cô dâu cho rằng nhà trai chơi không đẹp bị phía thông gia nghe được nên xông vào đánh nhau như phim hành động.




Vụ việc xảy ra ngày 19/11/2014, khi họ nhà gái (ở thôn Vân Quật Đông, xã Hương Phong, thị xã Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên – Huế) đưa cô dâu sang họ nhà trai (ở thôn Tân Xuân Lai, xã Quảng Thọ, huyện Quảng Điền, tỉnh Thừa Thiên Huế).
Khoảng 7h sáng, đoàn đưa cô dâu Nguyễn Thị An (21 tuổi) sang nhà của chú rể Văn Đình Bình (22 tuổi) gồm 32 người. Sau khi hai họ hoàn thành thủ tục bái gia tiên, quan khách ngồi vào bàn tiệc. Trong nhà các bô lão hai họ hàn huyên tâm sự. Trên sân khấu, thanh niên hai họ hào hứng hát hò nhảy nhót theo tiếng nhạc.
Đến 9h15 họ nhà gái sắp ra về, hai bên đều đã có men rượu. Người anh trai của cô dâu trước đó đã hát 1 bài nhưng vẫn muốn cất giọng ca thêm lần nữa. Bên thanh niên họ trai không đồng ý, chụp micro lại, hai bên giằng co, buộc anh trai cô dâu về chỗ ngồi.
Đại diện họ gái xin phép được ra về, khi ra cổng, anh trai cô dâu còn ấm ức vì chưa thỏa mãn được đam mê ca hát và cho rằng: “Hôm qua nhà mình đón họ nhà trai, đều “ưu tiên” trong khâu văn nghệ, thế mà giờ họ lại đối xử vớí mình tệ như vậy”. Chàng trai lẩm bẩm: “Nhà trai chơi không đẹp!”.
Ông Nguyễn Thùy (54 tuổi, cha cô dâu) kể lại, lời nói “chơi không đẹp” bị phía thông gia nghe được. Khi nhà gái đi ra nơi xe đậu cách hôn trường khoảng 100m, một số thanh niên họ nhà trai ùa ra, người cầm dùi tre, người vác đá chạy ra đánh túi bụi những người trẻ của đoàn đưa dâu nhà gái.
“Người lớn bên nhà trai có người can ngăn, cũng có người hùa theo như người đàn ông trước đó làm chủ lễ, giờ lại ra lệnh: “Đánh cho chết bọn này đi”. Người nhà trai đông nên nhà gái thua thế. Khung cảnh như phim hành động, thanh niên bên nhà tôi đua nhau khóc lóc, người già thì quỳ lạy van xin. Có cụ hơn 80 tuổi cũng liều mình tới can ngăn nhưng họ vẫn không tha”.
Còn mẹ cô dâu chia sẻ: “Như tôi là đàn bà nên bọn chúng không đánh. Thấy cảnh người thân mình người thì bị dúi xuống nước dính đầy bùn, người thâm tím mặt mày máu me be bét, chúng tôi van xin mà họ không động lòng. Chị em chúng tôi phải dùng tà áo dài che lên đầu của những người bị đánh, chúng mới thôi”.
Kết quả cha cô dâu bị đánh vào xương sườn, phải uống thuốc điều trị, đau đớn cả tháng nay.
Anh Nguyễn Luận (26 tuổi) người dính đầy bùn, áo quần tả tơi, ngất xỉu, đầu bầm tím. Anh trai cô dâu là Nguyễn Hợp (28 tuổi) trước đây do tai nạn đã bị bắt vít ở vai, giờ lại bị đánh lòi cả vít ra. Người bị nặng nhất là anh Nguyễn Hòa (37 tuổi). Anh Hòa chỉ ra can ngăn nhưng lại bị đánh chấn thương sọ não, xuất huyết, tụ máu, nứt sọ, phải nằm viện mất 10 ngày.
Trường hợp bi hài khác là anh Thành, một người của họ nhà trai ra can ngăn và “hộ tống” nhà gái về. Khi quay lại, bị nhà trai cho rằng là “đồng minh” của “đối phương” nên xúm vào đánh, phải đi viện khâu 4 mũi ở đầu.


Cô dâu chú rể quỳ từ sân vào nhà mong nhà gái tha thứ
Chị của cô dâu là mợ của chú rể nên cả hai quen biết nhau từ trước. Đến khi nghỉ học đôi bạn trẻ vào miền Nam lập nghiệp. Cô dâu làm thợ may, chú rể làm thợ cơ khí. Do đã quen biết, lại là đồng hương nên họ yêu nhau, được hai gia đình vun vén, ai ngờ đến ngày cưới thì “sinh bệnh”.
Tàn đám cưới, cô dâu nét mặt buồn rũ rượi, thi thoảng rơi nước mắt. Xong lễ bên nhà trai, đôi vợ chồng về nhà gái, quỳ từ ngoài sân vào nhà mong cha mẹ, anh chị em nguôi ngoai, tha thứ cho lỗi lầm họ trai gây ra. Bốn ngày sau, cô dâu vào TP. Biên Hòa (tỉnh Đồng Nai). Sau đó 3 ngày chú rể cũng vào Nam theo vợ mới cưới.
Nguyên nhân sâu xa nhà gái bị đánh có phải vì giành hát, hay còn uẩn khúc khác?
Cha cô dâu kể: “Phong tục ở quê tôi là họ trai phải tới rước dâu. Nhưng ở quê họ thì nhà gái phải tự đưa dâu sang, chúng tôi đã phải theo phong tục của họ. Tôi nghĩ họ đã có kế hoạch chuẩn bị trước nên dùi tre mới có sẵn nhiều như vậy. Rồi trong lễ cưới, chúng tôi bị bên đó thay nhau chúc bia liên tục. Phải chăng họ muốn chúng tôi say để dễ đánh? Có khi nào do hôm ăn cưới ở nhà gái, họ trai tới trễ, phải ăn sau, nên bên đó giận ngấm ngầm “gây sự” trả thù?
Bên nhà trai giải thích như thế nào? Ông Văn Đình Từu (49 tuổi, cha chú rể) phân trần: “Chuyện này xảy ra ngoài ý muốn. Chúng tôi không hề có chủ ý gì từ trước. Lúc đó vợ chồng tôi phải chuẩn bị dọn suất ăn sau nên chuyện ẩu đả ngoài đường tôi không biết.
Sau đó 2 ngày tôi điện thoại cho ông thông gia để hỏi thăm sức khỏe và xin lỗi nhưng ông ấy khó chịu, trả lời có vẻ không chấp nhận: “Cứ xem như tôi đã chết rồi”. Tôi sẽ trực tiếp về nhà thông gia hỏi thăm và nhận lỗi. Lần này là đám cưới đứa con đầu của tôi. Mình còn 3 con trai nữa. Nếu bị hiểu lầm thì ai dám kết tình thông gia với gia đình tôi nữa?”. Nhìn ảnh cưới hai con, mẹ chồng rưng rưng tiếp lời: “Do say xỉn mà ra hết”.
Ông Phan Hữu Tính (Phó Trưởng Công an xã Quảng Thọ) cho biết: “Vụ ẩu đả giữa hai họ trong đám cưới là có thật. Công an xã đã báo cáo cấp trên và công an huyện Quảng Điền đang thụ lý hồ sơ”.
May mắn là người lớn không vì mâu thuẫn này mà trách cứ con trẻ. Mẹ cô dâu cho hay: “Con rể mới, tôi hoàn toàn không trách, thậm chí thương nó hơn vì nó có tội tình gì đâu”

Bài "Hai họ đánh nhau chí tử ngay trong hôn lễ"
Nguồn Internet

Đau đầu với trò nghịch của những cậu nhóc siêu quậy

Đau đầu với trò nghịch của những cậu nhóc siêu quậy

Đau đầu với trò nghịch của những cậu nhóc siêu quậy - Mãi mới dám mua chiếc TV giá mấy chục triệu đồng nên vợ chồng chị Trúc (Đống Đa, Hà Nội) giận sôi người khi cậu con trai 5 tuổi lấy gậy chọc làm hỏng màn hình. 

 
"Lần trước nó đã đổ nước 'cọ' máy tính làm bố phải thay máy mới, rồi đến vặn các nút máy giặt kiểu gì khiến quần áo cứ giặt đi giặt lại mấy lần không ngắt... Lần này thì hỏng luôn TV rồi", chị Trúc than thở. 

Bà mẹ 32 tuổi cho hay, con đầu lòng của chị là bé gái, rất ngoan, hiền, hầu như chẳng bao giờ ngó ngàng tới những đồ vật bằng điện, máy móc, còn cậu con trai thứ hai thì nghịch luôn chân luôn tay, lại hứng thú với tất cả những thứ liên quan đến điện. "Nó từng chảy máu vì cho tay vào quạt đang quay lúc mới biết ngồi, lớn hơn thì phá điện thoại của mẹ, máy tính của bố, TV... Vật dụng yêu thích của anh ấy là búa, tuột vít...", chị Trúc kể. 

Từng vài lần thót tim với những trò nghịch của con, anh Thành (Tây Hồ, Hà Nội) mới đây đã phải đưa cháu đến gặp nhà tâm lý để hỏi cách "trị". "Thành tích" mới nhất của cậu con trai học lớp 2 là ném hết tủ thuốc quý của bố mẹ từ tầng 3 xuống đất. Theo anh Thành, vợ chồng hay đi công tác nước ngoài có mua dự trữ một số loại thuốc điều trị, thuốc bổ đắt tiền cho bố mẹ già và con nhỏ, cất hết trong tủ thuốc có khóa. Không hiểu con anh làm thế nào mà mở được khóa và ném hết thuốc đi. 

Khi được nhà tâm lý hỏi han, cậu bé 7 tuổi hồn nhiên nói: "Cháu với tủ thuốc xuống, chỉ cần xoay xoay vặn vặn mấy cái là mở được, rồi lấy ra từng viên ném xuống mái tôn nhà bên dưới xem viên nào kêu to cộp một cái thì nặng hơn, viên nào kêu bé hay không nghe tiếng động thì nhẹ". 

ken-8078-1418900528.jpg

Bé Ken, con trai anh Quyết, say mê với trò dùng ốc vít tháo các đồ đạc trong nhà. Ảnh:  Nguyễn Quyết.
Cũng bị con trai làm hỏng cái smart TV thế hệ mới khi lấy giẻ ướt lau màn hình, anh Quyết (Thanh Xuân, Hà Nội) phải lôi chiếc TV từ thời sinh viên vốn vẫn cất trong kho ra xem. Xót ruột nhưng ông bố này không mắng con vì cho rằng tạo cơ hội cho con khám phá, học hỏi quan trọng hơn giữ gìn các đồ đạc.

Anh Quyết cho biết, trong nhà anh không biết bao nhiêu đồ đạc đã tan nát dưới tay cậu nhóc 4 tuổi này. Chàng ta đặc biệt đam mê các đồ điện tử, chi tiết máy móc... Từ bàn ghế đến loa đài, ổ cắm điện, USB, máy tính... bạn ấy đều muốn khám và đã phá không ít thứ. "Những lúc đó bố mẹ chỉ nhắc nhở, giải thích cho con biết như thế là làm hỏng đồ, làm 'đau' các bạn. Cháu cũng biết lỗi và lần sau lại... tái phạm", anh Quyết cười chia sẻ.

Theo bác sĩ tâm lý Phạm Đức Chuẩn, trẻ con nghịch ngợm và làm hỏng đồ đạc trong nhà là chuyện rất thường gặp và hầu như gia đình có con nhỏ nào cũng từng trải qua với các mức độ khác nhau. Theo thống kê, "thủ phạm" gây ra các hỏng hóc này đa phần là các bé trai (tỷ lệ gấp 3 lần bé gái) và ở thành thị nhiều hơn nông thôn. Nhà tâm lý cho rằng, trong tình huống này, việc đầu tiên cần thực hiện (mà đa số bố mẹ quên) là hỏi lý do "vì sao con làm thế?".

"Dưới cái nhìn của bố mẹ, hành động của trẻ có thể là phá hoại, nghịch dại nhưng dưới con mắt trẻ thơ, lý do có thể rất đơn giản", nhà tâm lý giải thích. Như trường hợp bé trai 5 tuổi con chị Trúc, khi nhà tâm lý hỏi "tại sao con lấy gậy chọc vào TV", bé nói "vì cháu không thích ông A (nhân vật trên phim đang chiếu TV), đó là người xấu nên cháu đánh ông ấy". 

Ông Chuẩn cho rằng, từ việc hỏi lý do, bố mẹ có thể hiểu xem con đang có nhu cầu muốn khám phá điều gì, từ đó giải thích với trẻ những "khu vực an toàn" để trẻ thoải mái chơi, thử nghiệm và những "khu vực không được phá", đồng thời tìm những cách đơn giản, rẻ tiền hơn giúp con trải nghiệm và học hỏi. Chẳng hạn, với cậu bé 7 tuổi ném thuốc của bố mẹ qua cửa số, có thể hướng dẫn trẻ làm máy bay, chong chóng, thả các vật như giấy, lông vũ, sỏi... ở những nơi có thể để tìm hiểu về đặc tính của vật nặng, vật nhẹ. Nhiều bố mẹ than phiền là mua đồ chơi đắt tiền về nhưng con chỉ đập, vặt chỗ này, nghéo chỗ kia, không theo hướng dẫn... Nhưng đó chính là cách chơi, cách học của trẻ. Trẻ học hỏi qua trực quan cụ thể, phải được tận tay sờ, tháo, lắp... những lời nói, giải thích suông không thu hút và có ý nghĩa nhiều với chúng.

Khám phá thế giới xung quanh, được vận động, vui chơi là nhu cầu chính đáng của trẻ. Ở mỗi lứa tuổi, trẻ có những cách khám phá khác nhau, có thể bằng cách cho vào mồm cắn, lấy tay sờ, cầm, véo, vặn...  Khi không được thỏa mãn nhu cầu khám phá, không có không gian để vận động, vui chơi, trẻ sẽ dễ cáu kỉnh, hung hăng. Điều này cũng lý giải tại sao "kẻ phá hoại" hay gặp ở thành thị hơn ở nông thôn, tại các khu ổ chuột, chật chội hơn những nơi có không gian rộng, thoáng.

Ngoài ra, đôi khi việc phá hỏng đồ đạc có thể do trẻ chưa khéo léo tay chân, khả năng kiềm chế kém, hoặc căng thẳng do bị bố mẹ, thầy cô trừng phạt bằng đòn roi (trẻ học cách người lớn đối xử với mình để hành xử với đồ vật)... 

Nhà tâm lý cho rằng, bố mẹ muốn triệt tiêu hẳn các hành động "khám" và "phá" ở trẻ là bất khả thi và hoàn toàn không nên. Bởi từ những hành động này, trẻ mới học hỏi về thế giới xung quanh, giải tỏa cảm xúc, học cách bảo vệ chính mình. Theo các thống kê, những trẻ nghịch phá lúc nhỏ lớn lên lại hay làm lãnh đạo, thủ lĩnh, có óc sáng tạo tốt... Bởi vậy, thay vì ngăn cấm, bố mẹ nên dành thời gian chơi với con nhiều hơn, khuyến khích trẻ khám phá đúng cách, tìm những cách sáng tạo để xây dựng thay vì phá. Cho trẻ có không gian và điều kiện để hoạt động thể chất, tạo ra các trò chơi cuốn hút, giúp con tìm hiểu được điều bé đang tò mò.

Bên cạnh đó, để hạn chế những thiệt hại về kinh tế và đảm bảo an toàn cho trẻ, cần để những đồ có thể gây nguy hiểm cho bé hoặc vật dụng đắt tiền ở xa tầm với của con. 

Bài "Đau đầu với trò nghịch của những cậu nhóc siêu quậy"
Nguồn Doisong.vnexpress.net - Vương Linh

Tâm sự khốn khổ vì bạn gái có máu dâm

Tâm sự khốn khổ vì bạn gái có máu dâm - Vừa gặp tôi, Linh đã đòi ‘kiss’ trước mặt hàng trăm học sinh giờ tan học, sau đó nhảy lên xe ôm chặt cứng. Đi đường, cô ấy vừa ôm, vừa lấy tay kéo mặt tôi quay lại để hôn chùn chụt vào má.


Ngay từ đầu, trong chuyện tình cảm này, Linh đã là người chủ động, còn tôi chỉ hoàn toàn bất ngờ và bị cuốn theo những hành động của cô ấy. Ban đầu, tôi yêu Linh cũng vì cô ấy đặc biệt và cá tính, tôi nghĩ thế, và tôi cũng là một thằng con trai rất bình thường, đủ để không từ chối một cô gái xinh xắn đáng yêu đi tỏ tình trước với mình. Nhưng bây giờ, tôi bắt đầu cảm thấy e dè, ái ngại về việc yêu bạo quá mức của cô ấy.

Tôi quen Linh trong bữa tiệc sinh nhật cô em họ. Hôm ấy, có thể nói, Linh còn lộng lẫy và nổi bật hơn cả em tôi. 16 tuổi, cô ấy mang trong mình cả vẻ đẹp trong sáng của thiếu nữ cùng cái hoàn thiện của cô gái đã trưởng thành. Nhìn chung, Linh vừa có nét gì rất trẻ con, vừa tạo cho người ta cái cảm giác già dặn, trải đời. Tôi có ấn tượng khá mạnh với Linh, nhưng cũng ngại không xin số điện thoại. Thế mà cuối giờ, cô ấy chủ động đến gặp tôi: “Sau bữa tiệc này anh còn bận gì không? Nếu không bận đưa em về nhé! Tối nay chẳng có ai đưa em về cả”. Tôi mừng như người bắt được vàng, vội vàng trả lời đồng ý.

Tôi và Linh trở thành người yêu từ hôm ấy và giữa chúng tôi bắt đầu những cuộc hẹn hò triền miên.

Tôi đèo Linh, cô ấy ngồi sát tôi, khiến tôi cảm nhận được cả cơ thể của cô ấy. Nói thật, tôi không phải là kiểu con trai có kinh nghiệm “tình trường”. 17 tuổi, chưa một mối tình vắt vai, chưa từng đèo cô gái nào ngồi gần mình đến thế, mặt tôi đỏ bừng và lúng túng. Linh đã dựa hẳn người vào lưng tôi để ngủ nên không biết điều đó, cô ấy còn quàng tay ôm nhẹ vòng eo tôi cho “khỏi ngã”. Xe dừng trước một ngôi nhà lớn, sang trọng, các phòng đều tối đèn. Linh xuống xe và xin tôi số điện thoại trong khi tôi chưa kịp hỏi cô ấy trước cho “phải phép”. Đêm hôm ấy, dễ chừng chúng tôi đã nhắn đến 50 tin nhắn rồi mới ngủ, những tin cuối cùng đã gọi nhau là chồng chồng – vợ vợ.

Tôi và Linh trở thành người yêu từ hôm ấy và giữa chúng tôi bắt đầu những cuộc hẹn hò triền miên. Chiều nào tôi cũng đón Linh trước cổng trường, thường thì tôi cũng hay phải bùng tiết cuối để đón cô ấy cho kịp giờ. Vừa gặp tôi, Linh đã đòi “kiss” trước mặt hàng trăm học sinh giờ tan học, sau đó nhảy lên xe ôm chặt cứng. Tôi ngượng ngập thăm dò ánh mắt của những người xung quanh mình, vài cái rùng mình của các bậc phụ huynh, mấy cái bĩu môi dè bỉu của mấy đứa nghiêm túc học hành, tiếng cười rất to của một vài cô bạn nào đó, còn lại đa phần là ánh mắt bình thản dường như đã quá quen thuộc với cái cảnh này, mà sao tôi vẫn thấy đỏ mặt thế không biết.

Đi đường, Linh ôm tôi không thể chặt hơn được nữa và đút tay vào túi quần tôi rất tự nhiên. Tôi thấy hơi ngại, định bảo cô ấy bỏ tay ra thì Linh hờn dỗi: “Anh thế hả, không yêu em chứ gì” nên tôi đành thôi. Thỉnh thoảng, Linh lại hôn nhẹ vào gáy tôi, có khi kéo mặt hôn chụt chụt vào má tôi. Hôn kêu đến mức mấy người đi đường cũng nghe thấy và quay ra mắt tròn mắt dẹt nhìn, tôi ngượng lắm, còn Linh đương nhiên thì vẫn bình thản.

nudeviet.net
Cô ấy thường xuyên ôm ấp và hôn tôi giữa chốn đông người, có lúc còn nhảy lên người tôi đu đưa.

Đi chơi với tụi bạn, Linh vẫn không “tha”. Cô ấy thường xuyên ôm ấp và hôn tôi giữa chốn đông người, có lúc còn nhảy lên người tôi đu đưa. Bạn bè người dễ tính thì lắc đầu, người khó tính thì bảo: “Mày lôi đâu ra cái loại con gái hay thế hả?”. Tôi cũng buồn, chẳng biết thanh minh thanh nha kiểu gì khi mà thực ra đã bao lần Linh khoe tôi hình nude cô ấy tự chụp ở trong điện thoại và mới hôm qua thôi, cô ấy và tôi vừa quyết định tình yêu ở… nhà nghỉ. Phải nói rằng Linh làm tôi rất hạnh phúc, nhưng sao tôi cứ có cảm giác rằng cô ấy có rất nhiều kinh nghiệm trong chuyện này?

Vừa rồi, lớp tôi tổ chức đi biển Thiên Cầm. Đi toàn học sinh, không có phụ huynh nên cũng thoải mái. Lớp tôi ban đầu dự kiến là không cho đi kèm, nhưng Linh làm dữ quá khiến tôi phải vận động tụi bạn. Cũng may là có mấy đôi khác nữa nên cuối cùng cô ấy cũng được đi theo. Chúng tôi thuê nhà nghỉ theo phòng, mỗi phòng ở được 6 người, nam ở riêng, nữ ở riêng. Mặc dù đã được phân phòng cùng mấy đứa lớp tôi nhưng Linh vẫn sang phòng tôi khiến mấy thằng đang mặc quần đùi được phen vội vàng.

Cô ấy trèo lên giường tôi, ngồi ôm tôi và than thở rằng cô ấy không quen bạn tôi, không ngủ được. Mấy thằng bạn tôi được phen nóng mắt, vội vàng di tản sang phòng khác. Tôi động viên Linh về phòng thì cô ấy đã ngủ từ lúc nào. Đám bạn đi dạt phòng về thấy người yêu tôi đã ngủ thì lặng lẽ sơ tán. Hôm ấy, chúng tôi phải thuê thêm phòng. Tôi phải nháy thằng bạn thân để tôi chịu cái phòng “gia tăng” đó. Sáng hôm sau, thằng nào cũng nhìn tôi dò hỏi: “Thế nào, sáng nay còn sức bơi không? Nghe chừng đêm hôm qua rã rời”. Tôi im lặng, kiểu này về thì nổi tiếng khắp nơi đây, thế mà thật.

nudeviet.net
Chúng tôi quyết định tình yêu ở… nhà nghỉ. Linh làm tôi rất hạnh phúc, nhưng sao tôi cứ có cảm giác rằng cô ấy có rất nhiều kinh nghiệm trong chuyện này?

Chuyện cô người yêu nằng nặc đòi chung phòng đã lan ra khắp trường, biến tôi thành nổi tiếng bất đắc dĩ. Tôi đỏ dừ cả mặt, chẳng biết chạy đường nào cho thoát. Mấy đứa nghiêm túc thì thẳng thừng luôn: “Lớp mình không bao giờ được đi theo đôi nữa”.

Càng ngày, tôi càng ngượng vì những hành động bạo dạn của cô ấy. Được Linh yêu thương và chung thủy thì hạnh phúc lắm, nhưng giờ tôi thành đứa bị bạn bè bàn tán, mỗi lần xuất hiện cùng Linh thì chẳng ai thích và nói chuyện cùng cả. Đi ngoài đường cũng cảm thấy ngượng vì cô ấy thể hiện quá mức, góp ý lại chẳng bao giờ nghe, lại bị hiểu luôn thành “Anh không yêu em”. Tình cảm là chuyện riêng của mỗi người, cứ thể hiện chỗ đông người thế cũng không được hay. Mấy lần nhỏ nhẹ mà cô ấy phản ứng dữ dội quá, chỉ e nặng lời sẽ làm kết thúc mối quan hệ của chúng tôi mà thôi. Tôi biết phải làm sao bây giờ?

Bài "Tâm sự khốn khổ vì bạn gái có máu dâm"
Theo Nude Việt

Tôi đã làm chuyện động trời trong ngày sinh nhật vợ

Tôi đã làm chuyện động trời trong ngày sinh nhật vợ. Tôi đau đớn, tủi nhục khi phải làm cái việc đau lòng khiến tâm can giằng xé. Tôi đã chấp nhận nhìn vợ mình “ăn nằm” với kẻ khác để giữ gìn mái ấm.


Sau nhiều đêm suy nghĩ một mình, tôi hiểu rằng mình không thể xa vợ.

Với một người đàn ông, không gì đau đớn, cay đắng bằng việc biết và phải chứng kiến cảnh vợ mình trong vòng tay gã trai khác nhưng tôi đã phải nếm trải cảm giác đó.

Tôi và vợ lớn lên trong cùng một khu phố. Hai đứa từng được coi là cặp thanh mai trúc mã và được gia đình hứa gả cho nhau. Tôi lớn hơn em hai tuổi. Tình yêu của chúng tôi thật đẹp, thật lãng mạn. Yêu em, tôi chưa bao giờ đòi hỏi mà luôn giữ gìn cho em đến đêm tân hôn.

nudeviet.net
Tình yêu của chúng tôi thật đẹp, thật lãng mạn.

Ngày em tốt nghiệp đại học tôi cũng ngỏ lời cầu hôn và nhận được cái gật đầu từ người yêu. Đám cưới của hai đứa diễn ra trong niềm vui của gia đình, bạn bè. Tất cả đều vui mừng khi chúng tôi nên duyên vợ chồng. Tôi vui vì được yêu và kết hôn với người phụ nữ yêu mình và hiểu mình.

Cuộc sống vật chất đầy đủ, tình yêu viên mãn, tôi và thực sự trải qua những tháng ngày đáng nhớ sau ngày kết hôn.

Tôi và em có rất nhiều kế hoạch cho tương lai. Em muốn sinh cho tôi một công chúa, một hoàng tử và chúng sẽ giống tôi và em. Hai đứa nóng lòng chờ đến ngày đó.

Hơn một năm sau ngày kết hôn, dù hai đứa đều không thực hiện biện pháp tránh thai nào nhưng em vẫn chẳng có tin vui trong sự suốt ruột, lo lắng của gia đình hai bên. Vì tôi là độc đinh trong họ nên hai đứa phải chịu nhiều sức ép từ bố mẹ, họ hàng trong việc sinh cháu đích tôn nối dõi.

Trong thời gian này tôi bí mật đi khám tại một cơ sở y tế tư của một người bạn thân. Kết quả nhận được thật hãi hùng. Tôi được xác định không có khả năng làm cha.

nudeviet.net
Đau đớn, chán chường cùng cực, trời đất như sụp đổ dưới chân tôi. Tôi không thể ngờ mình lại phải đối diện với hoàn cảnh chớ chêu nhường này.

Sau nhiều đêm suy nghĩ một mình, tôi hiểu rằng mình không thể xa vợ bởi cô ấy là tất cả, là lẽ sống. Nghĩ là làm, tôi liền vạch ra kế hoạch để thằng bạn thân giúp vợ có thai.

Sinh nhật em, tôi tổ chức tại nhà và chỉ mời thằng bạn thân tới dự. Khi em uống nhiều rượu và không còn tỉnh táo là lúc màn kịch do tôi đạo diễn được thực hiện. Dù đã xác định tư tưởng rằng đó là cách duy nhất để níu giữ hạnh phúc nhưng khi chứng kiến cảnh vợ mình nằm trong tay kẻ khác, tôi như chết đi một nửa. Hình ảnh đó cứ lẩn quẩn trong đầu và ám ảnh khiến tôi chẳng thể thoát ra. Giờ đây đã đạt được mục đích khi vợ vui mừng thông báo có mang nhưng sao tôi chẳng thể hạnh phúc. Cố làm ra vẻ phấn khích nhưng trong lòng tôi lại vô cùng đau xót, ân hận.

Lẽ nào tôi đã sai khi dùng tới cách này. Tôi sẽ phải đối diện với vợ và đứa trẻ không phải là máu mủ mình ra sao khi nó chào đời.

Sự tự ái của thằng đàn ông trong tôi trỗi dậy. Tôi cảm thấy hối hận vì mình đã nói dối vợ để làm cái việc mà trước đó bản thân từng nghĩ sẽ tốt cho cả hai. Nhiều khi tôi định bụng sẽ thú nhận với cô ấy tất cả để được giải thoát khỏi những ám ảnh khủng khiếp kia nhưng rồi lại chẳng thể. Những ngày tháng sống trong dằn vặt, tội lỗi đang khiến tôi bí bức.

Bài "Tôi đã làm chuyện động trời trong ngày sinh nhật vợ"
Theo Nude Việt

Người phụ nữ gần 20 năm bị chồng bạo hành tình dục

'Tôi luôn phải chịu sự bạo hành của chồng trong 'chuyện ấy'. Anh ta bắt tôi làm đủ các trò quái dị. Tôi càng khóc thì anh ta càng hào hứng', chị kể.

“20 năm vợ chồng chung sống là từng ấy năm, tôi phải chịu cảnh bị bạo hành về thể xác và tinh thần. Tôi sợ màn đêm vì mỗi khi buông xuống, nó như địa ngục tối tăm. Bởi những lúc ấy, anh ta lao vào tôi như một con hổ bị bỏ đói lâu ngày, phút giây 'gần gũi' tưởng như hạnh phúc nhưng trở thành nỗi ám ảnh khủng khiếp nhất trong cuộc đời tôi”, đó là tâm sự của chị Nguyễn Thị Mai (49 tuổi, huyện Phú Xuyên, Hà Nội), người nhiều năm bị chồng bạo hành tình dục.
Trao đổi về trường hợp gia đình chị Mai, một cán bộ ở Hội Phụ nữ huyện Phú Xuyên, cho biết: “Câu chuyện gia đình chị Mai đã xảy ra khá lâu. Trước đây, khi còn là vợ chồng, gia đình chị ấy cũng rất ít khi có điều tiếng. Mãi khi chị Mai dọn đồ về nhà mẹ đẻ thì sự việc chị bị chồng bạo hành mới vỡ ra. Có thể khi còn sống với chồng, vì muốn giữ hạnh phúc gia đình nên chị ấy cắn răng chịu đựng và không gửi đơn nhờ Hội Phụ nữ can thiệp”.
Chị Mai là giáo viên ở một trường mầm non tại địa phương. Bi kịch của người phụ nữ bất hạnh này chỉ được người ngoài biết đến khi chị cùng hai đứa con bất ngờ dọn đồ về xin tá túc mẹ đẻ. Giờ đây, tuy đã thoát khỏi người chồng bệnh hoạn nhưng khi nhắc lại những tháng ngày đã qua, chị Mai vẫn không khỏi sợ hãi.

chi-mai.jpg 
Chị Mai phải sống trong địa ngục suốt 20 năm của người chồng thích bạo hành tình dục.

“Bất hạnh và tủi cực mà tôi đang phải gánh chịu, một phần là do lỗi của tôi. Cái lỗi ấy là do ngu dốt, cam chịu. Nếu tôi không chấp nhận cuộc hôn nhân sắp đặt, không cam chịu sống cuộc sống tủi nhục thì có lẽ bây giờ, cuộc đời tôi đã khác”, chị cay đắng nhớ lại.
Kể về cuộc hôn nhân của mình, chị Mai cho biết, chị và chồng (Nguyễn Văn Nghĩa, 52 tuổi) vốn là người cùng làng. Trước khi kết hôn, chị là một cô gái rất xinh xắn, ngoan hiền, được nhiều người theo đuổi. Thế nhưng, chị chỉ rung động với một chàng trai tên Huy, quê ở Thái Bình.
Tình yêu của chị bị cha mẹ phản đối bởi gia đình đã hứa hôn cho chị với một người ở cùng làng. “14 tuổi tôi đã phát hiện ra mình bị bệnh khớp, nhiều lần hai chân sưng tấy phải nằm liệt một chỗ. Thương con ốm đau và cũng vì lời hứa hôn từ trước nên cha tôi nhất định không đồng ý cho tôi và Huy lấy nhau. Cha nói: 'Cái thứ ốm đau bệnh tật như mày, lấy chồng xa mà không làm được việc thì ba ngày nó bỏ. Tao đã nhắm cho mày một mối ở làng rồi. Nó cũng hiền lành lại là con nhà tử tế”, chị Mai nhớ lại.
Không đến được với người mình yêu, còn bị gán làm vợ một người không quen biết, chị Mai đã bỏ nhà lên rừng để ở. Thế nhưng thương bố mẹ già và không muốn người cha mất mặt với đồng đội, chị lại trở về.
Chị kể: “Quay về đồng nghĩa với việc chấp nhận cuộc hôn nhân không tình yêu. Nhưng thời điểm ấy, tôi không có sự lựa chọn nào khác. Lần đầu tiên gặp nhau thấy Nghĩa trắng trẻo, đẹp trai, lại hiền lành ít nói, tôi thấy mừng thầm. Vì dù không có tình yêu nhưng ít ra, anh ta cũng là con nhà gia giáo. Tôi nghĩ đó sẽ là chỗ dựa vững chắc cho một người con gái yếu đuối và bệnh tật như tôi”.
Giữa năm 1988, chị Mai về nhà chồng. “Do mắc bệnh viêm khớp từ lâu, cộng với việc làm đồng nặng nhọc nên tôi bị thêm chứng bệnh thoát vị đĩa đệm. Một mình chạy chữa khắp nơi nhưng chồng không hề có chút bận tâm. Mỗi lần đau đớn không đi cấy hay gánh được lúa, anh ta còn chửi bới thậm tệ, cho rằng tối ham ăn, lười làm. Nhiều hôm vì sợ ngủ quên không tỉnh dậy sớm đi làm được lại bị chồng mắng nên tôi xuống đất nằm. Ai ngờ một lần, mẹ chồng bắt gặp. Bà nghi ngờ tôi ăn ở 'hai lòng', các con tôi sinh ra không phải là của chồng”, chị Mai chia sẻ.
Bệnh tật ngày một nặng, đồng ruộng không thể tiếp tục làm, chị Mai xin phép chồng và gia đình đi trông trẻ. Những ngày nghỉ, chị tranh thủ học thêm bổ túc, rồi trung cấp… thời gian rảnh thì phụ giúp chồng chuyện đồng áng. Không phải làm ruộng vất vả, chị lại càng trở nên xinh đẹp hơn. Không ngờ đó lại chính là cái “tội” khiến người phụ nữ ấy phải chịu thêm nhiều tủi cực.

 Nụ cười thanh thản của người phụ nữ bất hạnh sau khi thoát khỏi “địa ngục trần gian”.

Nhớ lại ngày ấy, chị Mai tâm sự: “Không biết nghe ai nói ra, nói vào mà từ ngày tôi đi học lớp bổ túc giáo viên mầm non, Nghĩa bắt đầu thường xuyên ghen bóng, ghen gió rồi nhậu nhẹt. Tôi không làm gì vừa ý là sẵn sàng thượng cẳng chân, hạ cẳng tay. Anh ta bảo: “Mày đẹp mày đi ra đường chúng nó lại thích mày, tao làm sao mà chịu nổi. Mày bỏ ngay cái mầm non vớ vẩn lương ba cọc, ba đồng ấy đi, về làm ruộng với tao. Tao yêu mày lắm”.

Bị chồng ghen tuông vô lý nhưng để giữ yên ấm gia đình, chị Mai vẫn cố gắng nhịn nhục. Nhưng càng ngày, gã chồng chị càng trở nên quái đản hơn, đặc biệt là trong chuyện gối chăn. “Gần 20 năm, tôi phải chịu đựng sự bạo hành của chồng trong “chuyện ấy”. Nghĩa bắt tôi làm đủ các trò quái dị. Đêm nào cũng vậy, anh ta hành hạ từ đêm đến sáng, mặc tôi van xin vì những cơn đau thoát vị đĩa đệm. Tôi càng khóc, càng đau đớn khổ sở, Nghĩa lại càng hào hứng. Nếu tôi từ chối thì bên người anh ta lúc nào cũng thủ sẵn một con dao hay cái kéo, kề vào cổ tôi bất cứ khi nào từ chối “phục vụ”. Nhiều lần bị chồng bạo dâm, “vùng kín” của tôi bị tổn thương. Tôi van xin hết lời, anh ta cũng nhất quyết không cho nghỉ. Những lúc như vậy, Nghĩa còn nhiếc móc: “Mày không cho tao thì giữ cho thằng nào?”. Đêm nào cũng vậy, tôi chỉ mong cho trời nhanh sáng để thoát khỏi sự đòi hỏi của chồng”, chị Mai kể.


Nụ cười thanh thản của người phụ nữ bất hạnh sau khi thoát khỏi “địa ngục trần gian”.

Sống trong sự đau đớn, tủi cực ấy suốt 20 năm nhưng chị Mai không dám hé răng với ai. Vì chị không muốn phá hỏng tương lai của hai đứa con. Nhưng “con giun xéo mãi cũng quằn”, đến lúc không chịu nổi những trò bạo dâm của chồng, chị quyết định cự tuyệt và không đáp ứng nhu cầu của anh ta. Thấy vậy, Nghĩa rêu rao khắp làng trên, xóm dưới rằng bị vợ lạnh nhạt hàng chục năm. Vậy là người ta nhìn chị bằng ánh mắt nghi ngờ.

Đến lúc này, chị Mai mói nghĩ đến việc ly hôn. Quyết đinh của chị nhận được sự cảm thông và động viên từ hai con bởi hơn ai hết, các con chị hiểu mẹ phải sống trong tủi cực như thế nào. Chị kể: “Có lần, Hải và Huyền (hai đứa con của chị Mai) nói với tôi rằng: 'Mẹ à! mẹ đừng vì bọn con, mẹ hãy bỏ bố đi, mẹ sống như vậy con không thể nào chịu được. Nếu mẹ không bỏ bố, thì chúng con sẽ bỏ nhà đi'. Nghĩ tới lời con và cũng đến lúc không còn chịu được sự bạo hành của chồng nên chị cùng với hai con đã âm thầm "di cư" về nhà mẹ đẻ. Với chị, cuộc tháo chạy ấy giống như một cuộc cách mạng thoát khỏi nơi địa ngục.

“Tôi không muốn kiện cáo hành vi bạo hành của chồng vì dù sao anh ta cũng một thời là chồng tôi, là cha của các con tôi. Chỉ hy vọng mọi người hiểu và thông cảm cho nỗi lòng cũng như những đắng cay tủi cực mà tôi đã phải gánh chịu bao nhiêu năm qua. Các con giờ đã trưởng thành, chúng cũng rất thấu hiểu về nỗi đớn đau mà tôi đã trải qua. Mặc dù giờ đây, gia đình mỗi người mỗi ngả nhưng tôi vẫn nhắc nhở các cháu phải luôn hiếu nghĩa với cha và trọn đạo làm con cháu”, chị Mai cho biết.

Bài "Người phụ nữ gần 20 năm bị chồng bạo hành tình dục"
Theo Giadinh.net.vn
*Tên nhân vật đã được thay đổi

Giá ôtô ở Việt Nam sẽ giảm cả trăm triệu đồng năm 2015

Với những tác động của chính sách, năm 2015, giá xe ôtô ở Việt Nam cả xe lắp ráp trong nước và xe nhập khẩu sẽ rẻ hơn cả trăm triệu đồng.


Giảm thuế, phí
Trong bản dự thảo quy hoạch ngành công nghiệp ôtô đã được công bố, Bộ Công Thương đề xuất mức ưu đãi chung là giảm 50% thuế tiêu thụ đặc biệt và lệ phí trước bạ đối với xe đăng ký lần đầu. Đáng lưu ý, Chính phủ cũng tập trung ưu đãi mạnh cho dòng xe chở người dưới 9 chỗ, dung tích xi lanh dưới 2.0L và đạt tỉ lệ nội địa hóa tối thiểu 25% trở lên.

Giá xe giảm mạnh nếu cả thuế TTĐB và phí trước bạ ôtô cùng giảm

Đặc biệt, khi mức nội địa hóa của dòng xe này lên tới trên 40% thì mức ưu đãi thuế, phí sẽ lên tới 70%. Các mức nội địa hóa từ 25% đến 40% sẽ tính toán ưu đãi cụ thể sau nhưng với phương châm tỉ lệ nội địa hóa càng cao, mức ưu đãi thuế, phí càng nhiều.

Theo đánh giá của các chuyên gia, với chính sách như trên, những doanh nghiệp đạt được điều kiện để hưởng ưu đãi có thể là Toyota Việt Nam, Trường Hải và Vinaxuki. Đây là những doanh nghiệp đã có những mẫu xe đạt tỉ lệ nội địa hóa 40%.

Nếu phương án ưu đãi nói trên đi vào hiện thực thì thuế tiêu thụ đặc biệt của ôtô dưới 10 chỗ ngồisẽ còn 22,5-30% và thuế đăng ký trước bạ sẽ còn 5-7%.

Đương nhiên khi cả thuế và phí cùng giảm thì giá ôtô tại Việt Nam sẽ giảm mạnh trong năm tới, và như vậy, cơ hội sở hữu ôtô giá rẻ đang đến rất gần với người tiêu dùng.

ô-tô, giảm-giá, 2015, 2014, xe-sang, xế-hộp, trăm-triệu, giá-rẻ, người-Việt, đi-xe
Người tiêu dùng đang trông chờ vào lộ trình giảm thuế, phí
Theo tính toán của giới kinh doanh ôtô, với một chiếc Innova 2.0V có giá 814 triệu đồng thì người mua phải chịu hơn 40 triệu đồng thuế tiêu thụ đặc biệt (tương ứng với mức thuế hiện hành là 5%), đồng thời phải tính thêm 15% lệ phí trước bạ, tức là thêm khoảng hơn 122 triệu đồng nữa. Giá thực của chiếc xe này người tiêu dùng phải mua ít nhất là 936 triệu đồng. Nếu thuế tiêu thụ đặc biệt và lệ phí trước bạ đều được giảm 70%, giá mua xe sẽ giảm ít nhất 113 triệu đồng. Đây là ưu đãi lớn, tạo ra lợi thế cạnh tranh cho các doanh nghiệp đầu tư sản xuất trong nước và tạo cơ hội mua xe giá rẻ cho người dân.

Giá xe nhập khẩu cũng giảm mạnh
Khi xe lắp ráp trong nước giảm giá thì những ưu đãi thuế suất theo lộ trình gia nhập AFTA cũng giúp xe nhập khẩu giảm giá. Theo nhiều doanh nghiệp sản xuất ôtô, chỉ cần thuế nhập khẩu giảm 50% thì giá nhiều mẫu xe nhập khẩu sẽ bằng với xe lắp ráp trong nước.

ô-tô, giảm-giá, 2015, 2014, xe-sang, xế-hộp, trăm-triệu, giá-rẻ, người-Việt, đi-xe
Thuế suất nhập khẩu ôtô nguyên chiếc từ khu vực ASEAN về Việt Nam đang hạ dần

Theo lộ trình gia nhập AFTA, từ năm 2014 đến 2018, thuế suất nhập khẩu ôtô nguyên chiếc từ khu vực ASEAN về Việt Nam sẽ hạ dần xuống 0%. Cụ thể, trong năm 2014, mức thuế nhập khẩu sẽ giảm còn 50%, năm 2015 còn 35%, năm 2016 còn 20%, năm 2017 là 10% và 2018 là 0%.

Kể cả sang năm 2015 mặc cho thuế suất thuế nhập khẩu vẫn giữ nguyên mức 50% thì với các phương án ưu đãi cho sản xuất ôtô trong nước do Bộ Công thương đề xuất thành hiện thực, được giảm thuế tiêu thụ đặc biệt từ 30-50%, giảm lệ phí trước bạ 50% thì các mẫu xe nhập khẩu có dung tích xi lanh dưới 2.0L cũng được hưởng các ưu đãi này.

Thông tin về việc giảm thuế nhập khẩu ôtô có lẽ được người tiêu dùng Việt Nam đón chờ hơn cả. Bởi từ lâu, người tiêu dùng trong nước đã trông chờ một tương lai họ sẽ được sở hữu những chiếc "xế hộp” giá rẻ, phù hợp với đồng lương, mức sống của hầu hết các cán bộ, công chức.

Bài "Giá ôtô ở Việt Nam sẽ giảm cả trăm triệu đồng năm 2015"
Theo TTTĐ

Những thời kỳ phụ nữ thèm khát và ham muốn tình dục

Năm 30 – 40 tuổi mới chính là thời điểm thực sự căng tràn sức sống, muốn được “khai phá” hơn bao giờ hết. Dân gian thường dùng cụm từ “như sói như hổ” để miêu tả dục vọng phụ nữ thời kỳ này. Bạn không cần quá lo lắng nếu nhu cầu sex luôn tăng cao bởi ham muốn tình dục của bạn thời kỳ này trên thực tế đều dựa trên cơ sở tâm sinh lý, và điều này hoàn toàn bình thường. 

Thời kỳ phụ nữ ham muốn tình dục

Phụ nữ khoảng 40 tuổi dễ dàng đạt được cực khoái… 30 40 tuổi là thời điểm phụ nữ căng đầy ham muốn, “như sói như hổ”, còn phụ nữ 40 tuổi dễ đạt cực khoái hơn bao giờ hết.
 
Hôn nhân không phải là “nấm mồ” của tình yêu như nhiều người nghĩ, nó là một con đường đầy “lửa” khi mà tình yêu trở nên mãnh liệt đến đỉnh điểm. Từ hạnh phúc của tình cảm trong sáng trước hôn nhân đến hạnh phúc của những “gần gũi” thể xác sau hôn nhân, đó là một bước chuyển lớn trong đời sống tình dục của phụ nữ.

Những thời kỳ người phụ nữ thèm khát nhất


1.Năm mật ngọt đầu tiên
Hôn nhân mang lại hạnh phúc, sự an toàn, sự tin cậy lẫn nhau; hơn thế nữa là cảm giác luôn muốn khai phá một đời sống tình dục tươi mới. Đó là những cảm xúc tuyệt vời mà năm trăng mật mang đến cho mỗi người phụ nữ. Tuy không phải bất cứ người phụ nữ nào cũng “thể nghiệm” được cao trào “yêu” nhưng cùng với niềm hạnh phúc tràn ngập cộng thêm bản năng sẵn có, họ vẫn cảm thấy vô cùng hoan lạc và chủ động với đời sống tình dục lúc tân hôn. Chính vì vậy, tần số hoạt động tình dục của đại đa số các cặp vợ chồng trong năm đầu tiên sẽ là cao nhất.

2.Thời kỳ cao điểm tự do sáng tạo
Thời kỳ đầu sau kết hôn, do những kế hoạch cho tương lai nên rất nhiều cặp vợ chồng trẻ tạm thời chưa muốn sinh con; vì thế họ phải thường xuyên sử dụng các biện pháp tránh thai và ít khi cho mình cơ hội để tự do “tung hoành”. Điều này đã ảnh hưởng rất lớn đến chất lượng “yêu”. Một khi có quyết định sinh con, bạn sẽ thoát khỏi nỗi lo lắng của việc mang thai ngoài ý muốn, thoát khỏi những ảnh hưởng xấu đến đời sống tình dục mà các biện pháp phòng tránh thai gây ra. Chính sự tự do, thoải mái, không đắn đo đã tạo nên những hưng phấn và kích thích cho việc sáng tạo trên giường. Đó cũng chính là thời kỳ tình dục đỉnh cao thứ hai trong đời sống hôn nhân.

Giả dụ, bạn đang dùng thuốc tránh thai. Thông thường thuốc tránh thai hạn chế việc sản sinh các chất kích thích tình dục trong cơ thể. Khi ngừng dùng thuốc, các chất này sẽ tăng lên cùng với ham muốn của bạn. Hoặc khi có thai, từ tháng thứ 3 đến tháng thứ 6, cơ thể phụ nữ xuất hiện sự gia tăng đồng thời của chất kích thích tình dục, lượng hormone giới tính, lượng máu lưu thông trong ngực và các cơ quan sinh dục dẫn đến tăng ham muốn.



3.Thời kỳ nhu cầu tăng cao
Theo đặc điểm sinh lý, thời kỳ tình dục đỉnh cao của đàn ông vào khoảng những năm tuổi 20, nhưng đến những năm 30 – 40 tuổi thì ham muốn tình dục sẽ phần nào giảm đi, theo đó khả năng tình dục cũng giảm sút. Còn đối với phụ nữ, những năm 30 – 40 tuổi mới chính là thời điểm thực sự căng tràn sức sống, muốn được “khai phá” hơn bao giờ hết. Dân gian thường dùng cụm từ “như sói như hổ” để miêu tả dục vọng phụ nữ thời kỳ này. Bạn không cần quá lo lắng nếu nhu cầu sex luôn tăng cao bởi ham muốn tình dục của bạn thời kỳ này trên thực tế đều dựa trên cơ sở tâm sinh lý, và điều này hoàn toàn bình thường.

4.Thời kì “thanh xuân lãng mạn”
Khoảng những năm 40 tuổi, hầu hết cả hai vợ chồng đều đã có nghề nghiệp với mức thu nhập ổn định, con cái đã trưởng thành, và có thể giải phóng khỏi những lo toan, vất vả gia đình. Chính vì vậy, họ lại có thời gian để tập trung chăm sóc tình yêu, đáp ứng nhu cầu tình yêu, tạo một thời kỳ thật thanh xuân, thật lãng mạn. Một nghiên cứu của Đại học Chicago (Mỹ) cho thấy, phụ nữ khoảng 40 tuổi dễ dàng đạt được cực khoái khi giao hợp hơn so với phụ nữ ở bất kỳ nhóm tuổi nào khác. Do đó, đời sống chăn gối của hai vợ chồng sẽ trở nên dễ hòa hợp hơn.

Người phụ nữ giống như một con hổ hừng hực săn đuổi cực khoái. Đàn ông chú ý đến những “gần gũi” da thịt hơn là những “động chạm” giữa các cơ quan sinh dục, không vội vàng để đạt cực khoái mà muốn tận hưởng sự ấm áp của cảm hứng vuốt ve mang lại. Kết quả là cả hai đều kéo dài được các cảm giác tuyệt vời lúc cao trào, nâng đời sống tình dục lên một mức cao mới. Nếu tiếp tục duy trì phong độ này, ngay cả khi người phụ nữ bước vào thời kỳ mãn kinh, thậm chí cả sau mãn kinh, họ vẫn có thể có đời sống tình dục hạnh phúc mỹ mãn.

Bài "Những thời kỳ phụ nữ thèm khát tình dục"
Nguồn tin tại Tin Tức Gái

10 năm ngoại tình với sếp trong những đêm trực

Vào các đêm trực, tôi và người ấy lại quấn lấy nhau và gần 10 năm qua, tôi đã ngoại tình với sếp như thế!


Chuyện vụng trộm với sếp của tôi đã kéo dài gần 10 năm


Tôi đã nhiều lần muốn viết về chuyện của mình cho nhẹ nhõm trong lòng nhưng không có dịp. Hôm nay, tôi xin viết lên tâm sự của mình. Nếu tôi cứ cất giấu chúng trong lòng thì chắc chắn tôi sẽ chẳng có giây phút nào được sống bình yên.

Tôi đã có chồng và 2 con trai, cuộc sống ổn định ở cơ quan tuyến huyện. Đến một ngày, chồng tôi chuyển công tác lên Tổng công ty và anh ấy xin tôi chuyển lên cùng cho phù hợp công việc và cuộc sống gia đình.

Tôi được phân công về công tác tại 1 phòng trong Công ty trực thuộc Tổng. Trưởng Phòng thường giúp đỡ tôi thích nghi trong công việc và giúp đỡ 1 số vấn đề gia đình.

Đối với tôi, ban đầu đơn giản suy nghĩ là sự quan tâm giúp đỡ của lãnh đạo đối với 1 nhân viên mới. Một vài lần nhìn ánh mắt của anh ấy, tối thấy có chút bối rối. Tôi tự nghĩ là do tôi cảm nhận.

Rồi 1 ngày Tết cách đây gần 10 năm, quê ngoại tôi có Lễ hội truyền thống. Vợ chồng tôi mời mọi người về nhà dự Lễ hội. Buổi trưa, mọi người vui vẻ uống rượu. Tôi cảm giác người ấy uống nhiều và có vẻ say.

Nhìn người ấy loạng choạng ra xe máy đi về, không hiểu sao, tôi thấy không yên. Đợi người ấy đi 5 phút, tôi lấy xe đi theo. Đến gần nhà riêng của vợ chồng tôi, tôi bảo người ấy và cậu lái xe đi về nhà tôi nghỉ.



Sau khi uống nước, cậu lái xe xin phép ra về, hẹn chiều quay lại đón. Còn người ấy nằm lăn ra đi văng ngủ. Tôi mang chăn ra cho người ấy đắp thì bất ngờ, người ấy choàng tay ôm lấy tôi. Tôi hốt hoảng, bất ngờ nhưng vẫn để yên.

Người ấy say quá và hôm đó không có chuyện gì xảy ra. Tôi không sao về lễ hội được vì người ấy vẫn ngủ say trên đi văng. Buổi chiều, chồng tôi về nhà, anh có vẻ ngạc nhiên và không vui. Anh gọi người ấy dậy và đưa thẳng về nhà người ấy.

Mọi chuyện không dừng lại ở đó. Sau 1 tuần, trong 1 buổi trực đêm cùng, người ấy ngồi nói chuyện và có vẻ ân hận. Người ấy xin lỗi tôi về chuyện hôm ấy, tôi đã nói không có gì. Đến gần nửa đêm, khi tiễn ra cửa phòng, bất chợt người ấy quay lại ôm ghì lấy tôi.

Không hiểu sao hôm ấy tôi không có phản ứng gì và chuyện gì đến cũng đã xảy ra. Tôi cũng có chút áy náy, nhưng do điều kiện tôi và người ấy gặp nhau hàng ngày, hàng tuần phải đi trực 1-2 đêm. Vào các đêm trực, tôi và người ấy lại quấn lấy nhau và sự thực là những lần sau đó tôi có cảm xúc và tôi thỏa mãn khi quan hệ.
Những ngày sau, chúng tôi sắp đặt buổi trực cùng nhau để “trao đổi tình cảm” ngay tại công ty. Chúng tôi bố trí khéo léo để gặp nhau, nên trong cơ quan, dù có người có chút nghi ngờ, xong không ai có bằng chứng.

Tôi cũng đã từng suy nghĩ và băn khoăn. Nhưng tôi nghĩ vẫn chăm lo cho chồng, cho con, không bỏ mặc gia đình là được. Chỉ là tôi tìm cách nào để giấu chồng cho kín thôi. Tôi có thể chấp nhận vừa yêu người ấy lại vừa chung sống cùng chồng của mình.

Đã nhiều lần, chồng tôi có chút nghi ngờ về chuyện ngoại tình công sở và anh có nói bóng gió. Vì anh đã từng tham gia nhiều cuộc hội họp ăn uống trên cơ quan cùng các đồng nghiệp của tôi nên nghi ngờ. Nhưng anh vẫn coi như không có chuyện gì xảy ra.

Giờ đây, tôi muốn dừng việc ngoại tình với sếp bởi các con tôi đã lớn. Cháu lớn đã tốt nghiệp Đại học, tôi luôn lo lắng rồi có chuyện gì đó xảy ra với gia đình tôi. Chúng tôi gặp nhau không thường xuyên nữa. Nhưng những đêm trực, người ấy gọi hay nhắn tin là tôi lại không sao dừng lại được. Về nhà, tôi lại cố gắng bù đắp cho chồng và các con.

Chuyện ngoại tình của tôi đã kéo dài gần 10 năm rồi. Người ấy giờ đã là Giám đốc công ty. Chúng tôi thỉnh thoảng vẫn gặp gỡ và quan hệ. Nhiều lần tôi đã muốn dừng lại, trở về làm tròn trách nhiệm của một người vợ đúng nghĩa nhưng không sao dừng lại được.

Xin mọi người hãy giúp tôi, tôi không muốn phải làm gì để có lỗi với ai.

Bài "10 năm ngoại tình với sếp trong những đêm trực"
Nguồn Tri thức trẻ Theo Yêu trẻ thơ

Chồng nằm viện 3 tháng, tôi thèm khát dục vọng

Cặp bồ với ba người một lúc để cứu chồng, ban đầu, tôi đến với họ hoàn toàn vì thèm khát dục vọng của một người đàn bà nhưng về sau, tôi bắt đầu tìm cách moi tiền của họ. 

Chồng nằm viện 3 tháng, tôi thèm khát đàn ông

 
Khi chồng bỗng dưng nhận được kết quả bị ung thư gan và phải nhập viện, tôi lén lút đem đồ nữ trang đi bán để có tiền trang trải cho anh. Được một tháng, tôi phải bán tiếp đến nhà, rồi thuê một căn hộ nhỏ tít sâu trong hẻm cho ba mẹ con cùng mẹ chồng, em chồng chui rúc tạm bợ.

Tiền thuốc ngày càng tăng, tôi phải đi tìm việc làm. Người đàn bà 30 tuổi chưa một lần đặt chân tới công sở bắt đầu mang hồ sơ đi xin việc nhưng đều bị từ chối. Lê la khắp nơi, cuối cùng tôi đành tặc lưỡi làm lễ tân cho một công ty.

Sau hai tuần làm việc, giám đốc gọi tôi lên bảo: “Em có làm được nhân viên kinh doanh không? Lương sẽ cao hơn đấy, vì tính theo doanh số bán hàng”. Tất nhiên là tôi mừng húm, vội vã nhận lời.

Ngoài giờ làm, tôi lại đến bệnh viện chăm sóc chồng. Tình trạng của anh ngày một xấu đi: co ngót người, bụng thì trướng lên. Nhìn bộ dạng chồng tôi rất khiếp sợ nhưng dần dần cũng quen. Những giọt nước mắt xót xa của anh rơi xuống tóc tôi mỗi đêm khi tôi giả ngủ.

Chồng tôi nằm bệnh viện ba tháng, tôi bắt đầu nghe sự đòi hỏi của cơ thể người đàn bà đang tuổi mặn mà. Lúc tắm, tay tôi vô tình tự chạm vào những điểm nhạy cảm trên cơ thể mình, nghe rõ sự đê mê. Tôi biết tôi đang thèm khát đàn ông.

“Điều tôi đang làm này có thể đã sai rồi”

Lần đầu tiên sa ngã, tôi ngoại tình với sếp

 
Cơ quan phân công đi công tác Hà Nội. Chồng tôi buồn tênh nói tôi đi chóng về với anh. Còn tôi, háo hức nhận nhiệm vụ và mơ ước sẽ ký được hợp đồng, sẽ có một khoản tiền kha khá chữa bệnh cho chồng.

Lần đầu tiên đến Hà Nội, tôi lâng lâng thoát khỏi cảm giác bí bách, căng thẳng, đau khổ khi phải ở xung quanh toàn người bệnh tật. Vừa tắm xong, tôi nghe có tiếng gõ cửa. Tôi biết rõ tiếng gõ ấy là của ai nhưng vẫn mở và rồi cuống quýt trong vòng tay của sếp.

Một lát, tôi gọi điện về cho em chồng và biết chồng tôi vừa lên cơn đau. Câu nói của em chồng, hình ảnh chồng vật vã cứ ám ảnh trong đầu suốt hai lần tôi ân ái với giám đốc. Tôi òa khóc khi giám đốc nói: “Đằng nào chồng em cũng đi thôi, tôi sẽ lo cho em một khoản để em có thể lo thuốc tốt nhất cho chồng”.



Người tình thứ hai xuất hiện, tôi luẩn quẩn trong vòng quay dối trá

 
Trở về từ chuyến công tác Hà Nội, tôi thông báo cho chồng số tiền hoa hồng tôi sẽ được hưởng từ hợp đồng mới ký. Anh bảo: “Hãy để tiền đó nuôi con. Đừng chi thêm cho bệnh tật của anh nữa. Đằng nào anh cũng chết. Kéo dài thêm thời gian sống cho anh chính là kéo dài thêm thời gian đau đớn cho anh”. Tất nhiên là tôi không thể làm thế nhưng từ đó, những đêm tôi chăm chồng trong bệnh viện thưa dần vì tôi phải đi “công tác” với sếp.

Một tháng sau, Phong, giám đốc của công ty đối tác, gặp tôi ở TP HCM. Anh hợp chuyện với tôi vì cùng tốt nghiệp văn khoa. Sau, anh nói tôi đưa anh tới thăm chồng tôi. Tôi rất ngạc nhiên nhưng với thái độ cương quyết của anh đều phải đồng ý.

Từ đó, đều đặn mỗi tuần, Phong cũng từ Hà Nội vào TP HCM và chúng tôi hẹn hò. Đến lần thứ tư, không kìm được nữa, chúng tôi lao vào nhau. Tôi chính thức có hai người tình cùng lúc. Sếp vẫn tốt với tôi, còn Phong mỗi lần tới TP HCM, đều đưa cho tôi một khoản nói mang nộp viện phí và mua thêm đồ bổ cho chồng.

Chuyến đi công tác nào của tôi ra Hà Nội cũng có sếp. Tất nhiên, Phong cũng săn đón mỗi dịp này. Vậy là tôi bắt đầu phải dối người này, lừa người kia. Trong khi sếp vần vò tôi, tôi nói dối Phong là vẫn đang đi bàn thảo công chuyện với đối tác. Sau đó tôi lại phải nói dối sếp, là đi tìm mua thuốc cho chồng để chạy đến với Phong.
Tôi thấy mình đúng là con đàn bà đốn mạt. Lúc tôi cự nự với sếp hay với Phong, tôi thường trút bực tức lên chồng. Cãi nhau với sếp, tôi bỏ cơ quan và không kiềm chế được cảm xúc, tôi quát mắng chồng không chịu uống thuốc. Khi ấy, chồng tôi ngoảnh mặt vào tường, cắn môi khóc rung bần bật.

Rồi sếp với tôi làm lành và lại hoan hỉ kéo nhau ra Hà Nội. Khốn khổ thân tôi, lúc thu dọn đồ về, sếp vơ luôn cái quần chíp đỏ chói của tôi tống vào vali sếp.

Vợ sếp đến tìm tôi và nói: “Em có biết lúc chị mở va li ông ấy ra, ông ấy đã làm gì không? Ông ấy luống cuống vơ vội cái của nợ của em nhét lấy nhét để vào túi quần. Ông ấy đường đường là lãnh đạo, dưới ông ấy có hàng nghìn quân. Vậy mà lúc ấy trông ông ấy thật thảm hại. Cái của nợ đấy còn thòi lòi ra khỏi túi quần. Ông ấy càng cuống nhét, nó lại càng thòi lòi ra”.

Sếp không xa được tôi nên tuyên bố với vợ: “Nếu làm toáng lên, tôi sẽ ra khỏi nhà”. Vậy là, vợ sếp đành chấp nhận tôi và bảo: “Thôi thì thà cho lão ấy đi với em còn hơn đi với những đứa mất dạy khác”. Tôi biết chị mắng tôi. Nhưng tôi vẫn hả hê vì tôi thắng chị.

Bài "Chồng nằm viện 3 tháng, tôi thèm khát dục vọng"
Phú Sang
(t/h)

Sắp mở cửa chợ phiên kỳ quặc nhất Hà Nội

Sắp mở cửa chợ phiên kỳ quặc nhất Hà Nội

Phiên chợ Vintage mở cửa ngày 14/12 tới đây sẽ bày bán những món đồ độc - dị - lạ - hiếm - xưa – cổ của các thành viên Chợ phiên đồ xưa.


Người Hà Nội sắp được tham dự chợ phiên "kỳ quặc" nhất Thủ đô vào ngày 14/2 tới.
 
Theo thông tin từ Ban tổ chức Chợ phiên Vintage sẽ khai mở vào ngày 14/12 tới đây tại Sumvilla - 100 Quảng An, Tây Hồ với hơn 40 gian hàng thời trang và đồ handmade uy tín trên cộng đồng Hợp tác xã Vintage; những món đồ độc - dị - lạ - hiếm - xưa – cổ của các thành viên Chợ phiên đồ xưa...
 
 Một phiên chợ xưa tại Hoàng Hoa Thám.
 
Tiếp nối thành công của Chợ phiên đồ xưa vào mỗi thứ 7 hàng tuần tại 456 Hoàng Hoa Thám, Chợ phiên Vintage Art ra đời cùng với sự tham gia sâu hơn, đa dạng và phong phú hơn của nhiều loại hình, nhiều gian hàng. Bên cạnh đó, phiên chợ còn có sự góp mặt của các nhóm nghệ sĩ, họa sĩ đã thành danh với những tác phẩm hội họa truyền thống và đương đại (Real Art - Nghệ thuật đích thực). 
 
Hội chợ mở cửa miễn phí cho khách tham quan.


Bai "Sắp mở cửa chợ phiên kỳ quặc nhất Hà Nội"
Theo KienThuc - Lê Na

Hỡi CĐV Malaysia, chúng tôi chờ các bạn ở Mỹ Đình!

Hỡi CĐV Malaysia, chúng tôi chờ các bạn ở Mỹ Đình!

NHM chúng tôi đã đổ máu trên Shah Alam. Huy Toàn, Hoàng Thịnh… đã đau đớn lăn trên mặt đất Malaysia. Nhưng hãy đến Mỹ Đình đi!

LTS: Sau sự kiện CĐV Việt Nam bị đánh tại SVĐ Shah Alam, đã có rất nhiều phẫn nộ trong lòng người yêu bóng đá. Nhưng gần như chắc chắn sẽ không có cuộc bạo động nào tương tự diễn ra ở Mỹ Đình.

Dưới đây là bức tâm thư một CĐV bóng đá Việt Nam mang tên Vũ Thanh Bình gửi tới tòa soạn ngay sau vụ bạo động:

Gửi 30 triệu người dân Malaysia, gửi hàng triệu CĐV bóng đá nước bạn và gửi gần 80.000 CĐV đêm qua đã ở SVĐ Shah Alam!

Lúc này đây, chúng tôi thực sự vẫn rất đau đớn khi nhìn thấy hình ảnh đồng bào mình chảy máu, rơi nước mắt trên mảnh đất Malaysia.

Niềm vui khi ĐT Việt Nam chiến thắng dưới sân cỏ ngắn quá, khi khói mù bắt đầu bay lên và những tiếng la thất thanh vang vọng khắp sân cỏ.

Chúng tôi đã từng đọc tin về các CĐV bị thương nặng, thậm chí là thiệt mạng khi xem bóng đá trên khắp thế giới.

Nhưng ở Việt Nam đất nước tôi, nơi con người sống với nhau bằng tình cảm ấm áp, điều ấy là rất hiếm thấy.
Vậy mà gần 2000 CĐV bóng đá nhiệt huyết nhất, đáng trân trọng nhất của đất nước Việt Nam, khi theo ĐTQG sang Malaysia cổ vũ bóng đá, lại bị thương và bị đe dọa tới tính mạng.

Những cô gái đáng yêu của chúng tôi đã phải khóc trên đất Malaysia vì sợ hãi (Ảnh Zing.vn)
Những cô gái đáng yêu của chúng tôi đã phải khóc trên đất Malaysia vì sợ hãi (Ảnh Zing.vn)

Chúng tôi đau với họ, lo lắng rồi sau này, khi được cùng ĐTQG các bạn thi đấu bóng đá, liệu chúng tôi có thể an tâm trở lại cùng nhau cổ vũ được nữa không?

Các bạn hỏi chúng tôi có phẫn nộ không à? Phải, chúng tôi đã rất phẫn nộ. Hình ảnh một CĐV áo đen của đất nước các bạn trợn mắt, thẳng tay đấm một NHM chúng tôi, mãi mãi không thể nào quên.

Tại sao cùng là con người, cùng chung một tình yêu bóng đá, có thể đối xử với nhau như vậy?

Nhưng thù hận không thể giải quyết được gì. Và chúng tôi biết, những phần tử quá khích đã làm tổn thương NHM Việt Nam chỉ là một phần rất nhỏ trong 30 triệu người dân Malaysia.

Như từ trước đến nay, chúng tôi vẫn yêu các bạn, như các đất nước trong khu vực Đông Nam Á sẽ mãi mãi là những người hàng xóm, anh em tốt.

Chúng tôi còn nhớ, cũng lượt đi Bán kết AFF Cup 2010, vài phần tử quá khích của các bạn đã chiếu tia laser, ném pháo sáng vào đội tuyển con cưng của đất nước Việt Nam.

Chúng tôi đã thua 0-2, rồi hòa 0-0 trên Mỹ Đình để sau đó bị loại.

Nhưng các bạn có nhớ đã được đón tiếp thế nào, khi trở lại Việt Nam thi đấu giao hữu trước thềm AFF Cup 2014 này không?

NHM Việt Nam chúng tôi chỉ muốn làm SVĐ trở nên đẹp đẽ hơn
NHM Việt Nam chúng tôi chỉ muốn làm SVĐ trở nên đẹp đẽ hơn

Niềm tự hào của chúng tôi, ngoài một ĐT bóng đá lúc này đang chơi rất khởi sắc, là những nét đẹp mới trong lòng NHM.

Chúng tôi đang muốn đi theo một hướng cổ vũ bóng đá mới, trong sáng và lành mạnh.

Chúng tôi nói không với tia laser, nói không với pháo sáng và cũng muốn chấm dứt việc chỉ trích, ném đồ vật về phía cầu thủ đối phương.

Còn đánh NHM nước bạn à? Chúng tôi biết các bạn đang rất lo lắng có thể bị đánh khi theo chân ĐT Malaysia tới Mỹ Đình cổ vũ.

Nhưng chúng tôi sẽ tuyệt đối không làm như vậy. Thậm chí, chúng tôi sẽ chào các bạn thật lớn khi chúng ta gặp nhau. Và nếu có bất cứ chuyện gì xảy ra, kể cả ĐT Việt Nam có thua trên Mỹ Đình rồi bị loại, chúng tôi sẽ bảo vệ các bạn.

Chúng tôi sẽ như vậy, khi các bạn tới Mỹ Đình ít ngày nữa.

Giống như chúng tôi yêu bóng đá, chúng tôi biết các bạn cũng rất yêu bóng đá và vì thế, chúng tôi yêu các bạn.

Chúng tôi có nhiều ấp ủ, dự định sẽ làm trên khán đài SVĐ Mỹ Đình. Nhưng không phải là để gây áp lực lên các bạn mà chỉ là để biến một trận cầu bóng đá trở nên đẹp lung linh hơn nữa.

Các bạn đã bao giờ thử tưởng tượng, suy nghĩ khi thay thế khói mù của pháo sáng bằng những quả bong bóng đầy sắc màu sẽ như thế nào chưa?

Chúng tôi đã từng làm Mỹ Đình thêm long lanh nhờ thứ “vũ khí” ấy đấy.

NHM Philippines (cũng như NHM Indonesia và Lào) có thể thoải mái cổ vũ bóng đá trên SVĐ Mỹ Đình của chúng tôi
NHM Philippines (cũng như NHM Indonesia và Lào) có thể thoải mái cổ vũ bóng đá trên SVĐ Mỹ Đình của chúng tôi

Malaysia ơi! Chúng tôi yêu các bạn, dù đã xảy ra chuyện gì đi chăng nữa.

Chúng tôi chỉ muốn tất cả có thể ngồi yên, hòa mình theo tình yêu bóng đá, cổ vũ cho đội bóng yêu thích, nhưng cần nhớ rằng chúng ta đều là những người hàng xóm, anh em tốt của nhau.

Trên Mỹ Đình, chúng tôi sẽ đón tiếp các bạn thật nồng hậu để lượt trận Bán kết AFF Cup 2014 giữa Việt Nam và Malaysia có thể kết thúc đẹp đẽ và đáng nhớ.

Chúng tôi cũng muốn rằng, sau này khi chúng ta lại có cơ hội được so tài với nhau, những khán đài dù trên nước bạn, nước tôi sẽ thật văn minh, lịch sự.

Điều ấy đâu có khó quá phải không, vì bóng đá vốn là sân chơi để tôn vinh cái đẹp, tình yêu và sự vĩnh cửu. Hãy đồng lòng lại, để tình anh em của chúng ta có thể bền vững, chứ không phải chia li với máu và nước mắt!

Bài "Hỡi CĐV Malaysia, chúng tôi chờ các bạn ở Mỹ Đình!"
Theo Soha

CĐV Malaysia: Tại sao chúng tôi lại sợ CĐV Việt Nam đến thế?

CĐV Malaysia: Tại sao chúng tôi lại sợ CĐV Việt Nam đến thế?

Nếu không theo dõi những diễn biến mới nhất của vụ việc CĐV Việt Nam bị đánh trên sân Shah Alam, có lẽ nhiều người sẽ thắc mắc rằng: tại sao người Malaysia lại sợ CĐV Việt Nam đến thế? Người bị hành hung là CĐV Việt Nam chứ đâu phải là CĐV của Malaysia?


Thế nhưng nhận định đầy nghịch lý ấy đúng là đang tồn tại trong suy nghĩ của cộng đồng mạng Malaysia. Nguyên nhân là: Ngay sau khi trận đấu bán kết lượt đi AFF Cup 2014 giữa 2 đội kết thúc, bằng đủ thứ ngôn ngữ, những người được coi là “đại diện” cho cư dân mạng Việt Nam đã liên tục truy tìm facebook của các cầu thủ, CĐV bên phía Malaysia để buông những lời lẽ thiếu văn minh nhằm “tẩy chay hành động bạo lực trong bóng đá”.

ban ket AFF Cup 2014

CĐV Việt Nam 'gây bão' trên trang cá nhân của đội trưởng ĐT Malaysia


Một cách khách quan nhất, bất kể ai đã theo dõi diễn biến của trận đấu này đều có thể dễ dàng khẳng định rằng: đội bạn đã chơi quá rắn, thậm chí là chơi xấu với cầu thủ của chúng ta. Còn ở trên khán đài: CĐV của chúng ta đã bị hành hung, thậm chí là cả máu và nước mắt đều đã chảy. Đây là sự thật 100%, xót xa cho đồng bào mình 100%, thế nên cơn giận của cộng đồng là có thật 100%.

Nhưng nếu không biết cách thể hiện quan điểm của mình trên diễn đàn quốc tế, các bạn hoàn toàn có thể từ người đúng trở thành người sai. Thông điệp mà những CĐV Việt Nam muốn nói đến liệu có phải là tẩy chay bạo lực? vì đội bạn chơi xấu? vì CĐV Việt Nam bị hành hung?

Viet Nam vs Malaysia

CĐV nữ Việt Nam cũng bị các CĐV quá khích Malaysia hành hung


Vậy có ai dùng bạo lực để đi phản đối bạo lực không? Bạo lực ở đây không chỉ là bạo lực trong hành động mà còn là bạo lực trong ngôn ngữ. Bạo lực trong hành động thì có thể dễ dàng kiểm soát hơn, vì trước cơn sóng dư luận như vậy, các cơ quan chức năng sẽ tập trung và hoàn toàn có thể đưa ra các biện pháp để tăng cường an ninh trên sân Mỹ Đình ở trận lượt về. Còn thứ ngôn ngữ bạo lực mà những người “đại diện” cho thế hệ trẻ Việt Nam comment trên “đất bạn” thì chẳng có ai kiểm soát được cả.
Những CĐV Việt Nam có mặt trên sân Shah Alam nói gì?

Những người “đại diện” cho CĐV Việt Nam đi đòi công lý không biết có thật sự hiểu được những gì diễn ra trên sân Shah Alam lúc đấy không? Thực tế thì nhóm CĐV quá khích đó đúng là không đại diện cho 80 000 người Malaysia trên sân Shah Alam. Bởi sau khi xô xát xảy ra, nhóm CĐV này đã bị lực lượng an ninh trên sân Shah Alam khống chế. Còn phần đông CĐV Malaysia còn lại, họ tràn sang phía khán đài của CĐV Việt Nam với cử chỉ xin lỗi và muốn được tặng quà lưu niệm để mong 3000 người Việt Nam có mặt trên sân bỏ qua cho nhóm CĐV quá khích của họ.

Malaysia 1-2 Viet Nam

Bộ trưởng thể thao Malaysia đã phải lên tiếng


Tất cả các cơ quan truyền thông và hầu hết người dân Malay đều đăng đàn xin lỗi CĐV Việt. Mà mới đây nhất chính là lời của ông Khairy Jamaluddin - Bộ trưởng thể thao Malaysia : “Không có cách nào có thể bào chữa những hành vi đó. Đặc biệt là đối với những vị khách trên đất nước chúng ta. Những hành động đó đã đi ngược với văn hóa của đất nước Malaysia. Cho dù họ là công nhân hay khách đến thăm Malaysia, chúng ta cũng không thể đối xử như vậy. Đám côn đồ này đã không nghĩ đến hậu quả mà CĐV Malaysia sẽ phải gánh chịu khi tới làm khách trên sân Mỹ Đình, Hà Nội"
 
Bài "CĐV Malaysia: Tại sao chúng tôi lại sợ CĐV Việt Nam đến thế?"
Theo Thethao247

Nhật ký cuộc đời một chiếc iPhone 5

Nhật ký cuộc đời một chiếc iPhone 5

Câu chuyện kể về hành trình của một chiếc iPhone 5, từ khi ra đời cho đến hiện tại. Zing.vn phóng tác nhằm mô tả vòng đời một bản smartphone Apple ở Việt Nam.


9h41 ngày 18/8/2012
Tôi - một chiếc iPhone 5 màu trắng, vừa ra đời tại nhà máy Foxconn ở Thẩm Quyến. Những anh em của tôi xếp hàng dài trên băng chuyền. Qua nhiều công đoạn lắp ráp, chúng tôi bắt đầu được chạy phần mềm. Họ biết mọi đứa chúng tôi, vì mỗi người đều có IMEI, số Serial riêng.

14h cùng ngày, tôi đã được đóng hộp gọn gàng. Các bạn biết đấy, 5 ông anh của tôi đều khá nhỏ con. Họ chỉ sở hữu màn hình 3,5 inch. Nhưng tôi - một thằng iPhone 5 - có màn hình tới 4 inch, độ phân giải 1.136 x 640 pixel. Và dĩ nhiên, tôi rất mỏng, chỉ 7,6 mm, mang theo rất nhiều công nghệ mới. Tôi nhanh hơn, mạnh hơn tất cả các đàn anh của mình.

Tháng 8/2012, ở Thẩm Quyến
Chúng tôi vẫn nằm trong kho, xếp cạnh nhau trong những gian hàng tuyệt mật của Foxconn. Phải đến 12/9, Apple mới công bố tên tuổi chúng tôi ra thế giới. Tôi biết, có nhiều phiên bản rò rỉ đã lộ ra, nhưng người dùng vẫn phải chờ "ông chủ" của chúng tôi công bố chi tiết. 

13h ngày 19/9
Thật là lâu, một tháng sau khi ra đời, họ mới đưa chúng tôi ra sân bay. 7 ngày trước, Apple chính thức cấp giấy khai sinh cho chúng tôi. Thật tự hào, chúng tôi đang được cả thế giới trông chờ. 

Chiếc Boeing 777 chở tôi sang Mỹ. Thật may mắn, tôi được trở về nơi phác thảo những hình ảnh của mình, khác với những anh em cùng lứa, họ đến Canada, Anh, Đức, Pháp, Australia, Hong Kong và Singapore.

7h ngày 21/9/2012
Tôi hồi hộp như muốn nổ tung. Hôm nay là ngày chúng tôi được bán ra. Tôi sẽ đi gặp ông chủ mới. Từng đoàn người xếp hàng trên phố, Bay Street, Emeryville, California.

Chúng tôi chứng kiến từng anh em của mình lần lượt được trao về tay khách hàng. Họ reo hò, mở hộp, vui sướng và thử ngay camera 8 megapixel, có thể chụp panorama 28 megapixel. Một vài người vác những anh em của chúng tôi ra ngay trước cửa hàng, thử thả trên cao xuống xem độ bền. Thật dã man, một số anh em đã ra đi ngay trong ngày đầu tiên.

8h35
Tôi đã đến tay một người phụ nữ. Bà trả tiền mặt, bỏ tôi vào túi vải, bước nhanh ra cửa hàng. Sao cô tả không mở hộp luôn nhỉ? Cô ta không vui, không muốn thấy mặt tôi sao? Thật lạ!

9h26
Ôi! Tôi đã hiểu lý do rồi. Cô chủ mới trao tôi cho một người đàn ông, họ đều nói tiếng Hoa. 15 phút sau, tôi lại sang tay một anh chàng châu Á khác, người này phải trả cho ông chủ Trung Quốc kia thêm 200 USD. Thật không thể tin được!

Hình ảnh của tôi lúc mới ra lò. Ảnh: Gadgets.
Hình ảnh của tôi lúc mới ra lò.  

22/9/2012
Tôi vẫn chưa được mở hộp. Cậu chủ mới gửi tôi cho một người bà con. Bây giờ, họ đang chờ chuyến bay đưa tôi về Việt Nam. Có lẽ, đó là nơi tôi sẽ gắn bó. Mà thực sự là tôi không biết nữa, chỉ trong 2 ngày, tôi liên tục được mua đi, bán lại, chuyền qua tay người này, người khác, mà vẫn không biết ai sẽ mở hộp, sử dụng mình.

Những tưởng, tôi sẽ có cơ hội khám phá cường quốc hùng mạnh nhất thế giới lâu hơn, nhưng chỉ đúng 2 ngày sau khi được đưa đến một cửa hàng Apple Store, tôi lại bước lên máy bay để về một vùng đất mới, đó là đất nước Việt Nam này. 

Chủ sở hữu đầu tiên của tôi là một “thiếu gia đất Hà Thành”, theo cách mà mọi người thường gọi. Anh ta đã nhờ người đặt mua tôi từ bên Mỹ, chứ không chọn cách bỏ ra vài chục triệu như một số người ở Việt Nam. Theo lý giải thì anh ta thích hàng Mỹ (LL) hơn là máy xách tay ở Việt Nam có nguồn gốc từ Singapore hay Hong Kong, chứ không phải vì vấn đề tiền bạc.

Tôi không có nhiều ấn tượng lắm với vị chủ nhân này, bởi anh ta mua tôi chỉ vì lúc đó tôi mới ra đời, tôi là điện thoại thời thượng chứ bản thân anh ta chẳng có hiểu biết gì về iPhone, iOS cả. Một tháng sau, anh ta tiễn tôi đi không thương tiếc và lần này, tôi gặp một chủ nhân khác, khá thú vị.

Vị chủ mới này khác lắm. Anh ta tự hào vì sở hữu tôi. Anh ta có thể thao thao bất tuyệt về tôi cả ngày trời với đám bạn bè mà không chán. Anh ta coi tôi như một báu vật vậy. Anh ta dán màn hình, mua bao da cho tôi để đảm bảo, tôi không bị một vết trầy xước nhỏ nào. 

Tôi đã quen được người ta ca ngợi bằng các mỹ từ cho đến khi chợt nhận ra, hình như mình đã già.
Tôi đã quen được người ta ca ngợi bằng các mỹ từ cho đến khi chợt nhận ra, hình như mình đã già.

Có thể gọi vị chủ nhân mới của tôi là sinh viên nghèo. Anh ta ở trọ trong một căn phòng rộng chưa đến 10 mét vuông, ăn suất cơm 10.000 - 12.000 đồng. Tôi thấy ngạc nhiên vì thỉnh thoảng anh này lại gọi về nhà xin những khoản tiền như để học thêm ngoại ngữ, học vi tính, mỗi khóa cả triệu bạc nhưng chả bao giờ thấy anh ta đi học, còn trình độ ngoại ngữ của anh ta thì chỉ có thể dùng 2 từ “siêu tệ” để mô tả. Đến khi đó, tôi mới hiểu tại sao anh ta có hơn 15 triệu đồng để mua tôi ở thời điểm tôi vẫn là một món hàng hot trên thị trường. 

Đừng hiểu nhầm, anh ta không chỉ biết có xin tiền nhà đâu. Anh ta cũng rất tích cực đi làm thêm như gia sư, bồi bàn, phát tờ rơi để kiếm tiền. Số tiền kiếm được, cả chân chính lẫn lừa dối bố mẹ đó, anh ta đều cất riêng một chỗ. 

Đến lúc này, tôi lờ mờ hiểu ra, có lẽ mình cũng chỉ gắn bó với anh chàng này được khoảng một năm, cho đến khi anh ta đến với tình yêu mới của mình là chiếc iPhone 5S - thế hệ sau của tôi. Anh ta bán tôi cho một bạn gái xinh đẹp, thích lướt Facebook cả ngày, thích chụp ảnh selfie và... chấm hết. 

Có những khi, bộ nhớ của tôi chất đến vài GB ảnh tự sướng của cô nàng này. Và bây giờ, tôi nằm ở kho của cửa hàng này khi cô ấy thấy tôi chụp ảnh tự sướng xấu hơn chiếc điện thoại của cô bạn học cùng lớp. Tôi vẫn còn ngon lành lắm chứ bộ, vỏ ngoài không sướt sát nhiều, chạy mượt, không nóng. 

Ít ra, tôi cũng còn may mắn hơn thằng cha nằm bên cạnh kia. Hắn suốt ngày cằn nhằn không ngớt về việc tại sao mình lại phải có mặt ở đất nước Việt Nam này. Hắn cũng như tôi, được dành cho thị trường Mỹ. Trong một lần sử dụng bất cẩn, hắn bị ông chủ đánh rơi xuống mặt đường và móp méo hết cả mặt mày. 

Có lần, hắn đã kể cho tôi nghe về chuyến hành trình ác mộng của mình. Ông chủ của hắn, sau khi làm rơi máy, không có ý định sửa chữa mà bán luôn cho một trang mua đồ cũ. Sau đó, hắn cũng như bao nhiêu người anh em khác của tôi, được đưa sang một xưởng gia công rộng mênh mông tại Trung Quốc. Tại đó, mỗi người được mông má lại một kiểu. Có người được thay màn hình, người thay module camera, người thay micro, có người còn thay cả main. Bản thân hắn thì được khoác một bộ cánh mới mà theo hắn thì nó thô hơn so với bộ cánh cũ. 

Nơi đó được hắn mô tả không khác gì một cái nghĩa trang, nơi người ta rã hết các khớp của bạn ra, sau đó lắp lại, đôi khi tay ông này cắm vào chân ông kia, thậm chí chạy lại cả phần mềm. Hơn 2 tuần trước, hắn cùng với một lô iPhone 5 và 5C khác, được đưa về đây và trở thành hàng xóm của tôi.

Hình ảnh hiện tại của chúng tôi.
Hình ảnh hiện tại của chúng tôi. Ảnh: Muare.

Hắn nói, trước đấy hắn tưởng người Việt Nam nghèo lắm. Người Mỹ thường chỉ nhắc đến Việt Nam thông qua các cuộc chiến tranh. Hắn ngớ người ra khi tôi khai sáng cho hắn rằng, ở Việt Nam, có những người sẵn sàng bỏ ra 79 triệu (hơn 3.500 USD) để mua một chiếc iPhone 6 Plus, chỉ để được là người đầu tiên sở hữu nó. Ở Mỹ, có ai làm việc đó không?

Ngày mai, tôi, và cả hắn, sẽ lại bắt đầu một cuộc hành trình mới. Ở đó, chúng tôi tìm kiếm những vị chủ nhân mới, những người cần chúng tôi hơn. Tôi ý thức được rằng, tuổi già đang đến rất nhanh khi nhìn vào những người anh em iPhone 4 hay 4S ngoài kia. Đến một lúc nào đó, tôi cũng sẽ như họ. Ít ra, họ vẫn lạc quan, vui vẻ vì họ là người có ích. Phấn chấn lên nào, chờ đợi một cuộc hành trình mới thôi. Vì cuộc đời là những chuyến đi!

Hà Nội một ngày cuối tháng 11
Vậy là tôi đã nằm trong cái nhà kho cũ kỹ này được gần một tháng. Ngày mai, tôi cùng với một lô iPhone 5 cũ khác sẽ được chuyển xuống Nghệ An vì nghe nói, ở đó đang khan hàng. Tôi đã phát ngán với cảm giác nằm một chỗ thế này. Tôi muốn được vận động, được nằm ngoan trên một đôi tay nhỏ nhắn nào đó, khoác trên mình một cái bao da thật đẹp.

Nhanh quá, đã hơn 2 năm kể từ khi tôi ra đời. Tôi vẫn nhớ như in cái ngày tôi ra khỏi dây chuyền cuối cùng, đóng hộp cẩn thận tại Thẩm Quyến, Trung Quốc trước khi thực hiện một chuyến bay dài nhất cuộc đời tới xứ sở cờ hoa. Chuyến bay đó đã mở ra một cuộc phiêu lưu nhiều thăng trầm và thú vị tại đất nước Việt Nam xinh đẹp này.

Bài "Nhật ký cuộc đời một chiếc iPhone 5"
Theo news.zing.vn

Sex trước Hôn nhân

Tôi đã quan hệ sex với người yêu hồi tôi 19 tuổi. Phải nói là nó rất tuyệt vời và làm cho tình yêu của chúng tôi thêm thăng hoa. Chúng tôi yêu nhau, rất tâm đầu ý hợp, và vô cùng hạnh phúc. Gia đình 2 bên đều vun vén. Khi đó cả 2 đều là sinh viên và sống cùng gia đình (mỗi đứa 1 nhà), khi thì sex ở nhà anh ấy, khi thì ở nhà tôi. Các cụ cũng biết nhưng không ngăn cấm mà cũng không can thiệp, lờ đi coi như không biết. Như vậy là chúng tôi cũng thoải mái, ko phải lén lút cái gì, chỉ cần kín đáo và tế nhị thôi (nghĩa là tôn trọng người khác khi họ tôn trọng chuyện riêng tư của mình).


Tôi không bao giờ nghĩ mình như vậy là “mất trinh”, là “đáng xấu hổ”, là lo sợ “ko thể lấy ai khác ngoài anh ấy”. Thực lòng, tôi sợ mất danh dự, mất lòng tự trọng, mất tình nghĩa, mất nhân tính, mất đạo đức... chứ “mất trinh” thì có lẽ nó là cái cuối cùng trên đời này tôi sợ mất. Nói như vậy, không phải tôi coi thường trinh tiết mà động cỡn thấy giai là fuck (xin lỗi!). Ý tôi là “cái trinh” không phải là cái gì to tát cả. Nó ko phải tiêu chuẩn để đánh giá đạo đức con người. Nó cũng ko phải là cái quyết định vận mệnh của 1 đời người. “Mất trinh” là cái gì? Là đã có sex rồi chứ gì? Sex thì có gì là xấu? Ngược lại, nó rất đẹp, nó làm cả 2 cùng sung sướng, hạnh phúc và yêu nhau hơn. Nó là thần dược kỳ diệu cho tình yêu thêm nồng. Và dĩ nhiên càng yêu nhau, cả 2 càng muốn lấy nhau, và chắc chắn hôn nhân ấy sẽ hứa hẹn nhiều hạnh phúc hơn là những hôn nhân không có sex hay sex nhạt nhẽo. Tôi yêu người yêu tôi. Tôi quan hệ sex với anh là hoàn toàn tự nguyện (chứ không phải “cho - nhận”) vì tôi muốn cả 2 cùng được thăng hoa, cùng lên đến đỉnh cao của hạnh phúc. Vậy tôi quan hệ sex với người tôi yêu thì có gì phải xấu hổ???

Rồi xong! Tôi đã mất trinh! Nếu đã mất trinh rồi thì fuck 1 lần hay 1 tỉ lần thì có khác gì nhau? làm gì có con chip đếm page view gắn ở dưới đấy mà lo? Nếu đã mất trinh rồi thì fuck 1 thằng hay 1 tỉ thằng, ai biết? Nhưng sao tôi ko làm điều đó? Sao tôi không đi fuck tứ tung đi cho nó bõ cái công “mất trinh”? hơ! Vậy thì cái gì ngăn tôi lại? Trinh thì mất rồi, sợ gì??? Xin thưa, tôi sợ mất Lòng Tự Trọng ạ. Tôi sợ nhất là mất lòng tự trọng với bản thân mình. Không có gì nhục nhã hơn là tự mình khinh mình, ghê tởm mình. Tôi rất coi trọng cái đạo đức, tiết hạnh của mình, cái pride (niềm tự hào) của mình chứ ko phải cái “màng trinh” vớ vẩn. Vì Lòng Tự Trọng - tôi không đi ngủ lang, nay thằng này, mai thằng khác. Vì Lòng Tự Trọng - tôi chỉ chung thủy với 1 người tôi yêu mà thôi (chứ ko phải vì anh lấy mất trinh tôi thì tôi chung thủy với anh đâu nhé!)

Nói tóm lại, trên đây tôi lải nhải cái gì đấy? Tôi ủng hộ sex trước hôn nhân. Nó không phải cái gì ghê gớm mà phải giữ khư khư, người yêu động vào là tát cho lật mặt. Nó cần phải có sự tự nguyện của 2 bên, chứ yêu nhau thật lòng hay ko thật lòng thì có giời biết?!!

Tuy nhiên, điều quan trọng nhất và vô cùng quan trọng là Safe Sex (An Toàn Tình Dục) để tránh việc nạo phá thai đang ngày càng gia tăng đến mức báo động ở VN. Trong chuyện sex, nếu ‘tai nạn’ xảy ra thì chỉ có con gái là chịu thiệt thòi. Nếu có thai ngoài ý muốn thì người con gái phải đi nạo hút, đau đớn lúc ấy là 1 chuyện - lỡ sau này tiệt đường sinh nở thì ân hận 1 đời. Đừng nghĩ bọn đàn ông là gì mà mình phải dâng hiến, phục tùng, hay "anh ý ko thích dùng bao cao su thì em cũng chiều". Tôi nói thật, nếu người yêu muốn quan hệ sex hay nói toạc ra là muốn ‘phá trinh’ em (mà em cũng muốn) thì em cứ gật cho thoải mái (vì em cũng yêu người ta mà) nhưng nó mà đề nghị ‘không dùng bao cao su’ thì em phải tát cho nó lật mặt mà chửi "thằng khốn nạn". Đấy! ý tôi là thế đấy ! Em phải tự biết bảo vệ mình, bảo vệ sức khỏe của mình chứ không phải bảo vệ cái "màng trinh" làm gì, ngốc ạ!

Chẳng giấu gì, mẹ tôi là Bác sỹ Phụ Khoa rất giỏi. Bà là chuyên gia nạo hút thai. Bệnh nhân ‘ruột’ của bà toàn ca sỹ và người mẫu nổi tiếng. Tôi không đánh giá người ta là loại gì mà mới 2 tháng trước tới phá thai, tháng này lại tiếp. Tôi chỉ thấy tội nghiệp cho họ; chỉ vì nể đàn ông đây mà! Hồ Xuân Hương cũng phải than "cả nể cho nên hóa dở dang" đấy... Nhưng sao mà phải nể??? Nó không thèm quan tâm việc mình (con gái) phải lãnh chịu hậu quả cho cả 2 - mà mình lại đi nể nó à??? Đến lúc lên bàn đẻ nạo thai thì đứa nào phải chịu đau ??? Sau này lấy chồng mà bị vô sinh thì có nể đứa nào đã làm cho mình bị vô sinh mà ko dám chửi nó không??? Hay là chửi nó như chó mà kêu trời??? Đến lúc đó thì trách ai ??? Hãy tự trách bản thân mình ấy! Hãy trách bản thân rằng mình đã không bảo vệ sức khỏe cho chính mình ấy! (thôi nói đến đoạn này mệt rồi. Nghỉ giải lao cái!)
........

Hồi còn sinh viên tôi thỉnh thoảng xuống phòng khám giúp mẹ làm vệ sinh, hấp sấy dụng cụ y tế, thậm chí tôi còn tư vấn kế hoạch hóa gia đình cho các bà các chị gấp đôi tuổi tôi. Tôi đã chứng kiến 1 bé gái mới 14 tuổi, quan hệ sớm, có thai, phải đi nạo mà thấy lòng đau như cắt dù nó ko phải ruột thịt máu mủ gì với mình; nhưng nó là con gái vì kém hiểu biết và thiếu giáo dục giới tính nên mới ra nông nỗi này. Tôi không phản đối chuyện quan hệ tình dục trước hay sau hôn nhân, chỉ khuyên chị em quan hệ sex an toàn - cho chính bản thân mình chứ không phải cho bất kỳ bố con thằng nào hết!

Còn thuốc tránh thai thì sao? Tôi vẫn gọi thuốc tránh thai là thuốc “cải lão hoàn đồng”. Mà thực sự đúng như vậy (có lẽ vì tôi hợp thuốc chăng?!!). Da mặt đẹp mịn màng, mụn nhọt biến hết. Ngực to hơn (quá thích!) vì đường cong cơ thể sẽ được nhấn mạnh hơn mà ko cần phải phẫu thuật. Người đầy đặn hơn. Vòng kinh đều như đếm (vì mình control bằng thuốc mà). Đỡ đau bụng kinh. Không lo bị “mất hứng” như khi dùng bao cao su. Tuy nhiên, dùng lâu đến 5 năm thì nên ngưng nếu tính lấy chồng & sinh con. Chỉ với 1 điều kiện: cả 2 phải chung thủy với nhau !

Nếu như bản thân em chỉ chơi bời, hay em thấy người ta cũng hay chơi bời thì tốt nhất là dùng bao cao su, đi đâu cũng phải găm trong ví nhé! Nếu dùng thuốc tránh thai mà 1 trong 2 người ko chung thủy thì rất dễ lây bệnh cho nhau. Bệnh gì? bệnh lậu, bệnh giang mai, viêm gan siêu vi B, bệnh AIDS (những bệnh này đều gọi là bệnh xã hội, phát tán qua "trung gian" là gái điếm) dẫn đến vô sinh, ung thư (gan), hay tệ hơn là... chết. Cũng ko tệ mấy... nếu như em ko sợ chết; nhưng nếu bị AIDS thì xã hội (VN) sẽ xa lánh, khinh bỉ và bỏ rơi... cái này thì tệ thật, nhỉ!

Túm lại là: Phòng Bệnh Hơn Chữa Bệnh !

Tôi sẽ có 1 chương trong cuốn hồi ký của mình viết về thị trường Sex ở Thái Lan và sự thành công của chính phủ Thái Lan trong vấn đề control, trở ngược, biến nó thành 1 nguồn thu ngoại tệ cho nền kinh tế nước này.

Bài đã được đăng trên nguyệt san Sài gòn Tiếp thị số tháng 9/2008
Trích trong cuốn SEX và NHỮNG THỨ KHÁC - xuất bản tháng 2/2013.
"Muốn làm người khác hạnh phúc, ta phải làm cho bản thân mình hạnh phúc trước"

Một cuốn sách hay của Tâm Phan về hành trình của tình yêu, tình dục, lòng tự trọng và khao khát hạnh phúc.

Với cách kết cấu cuốn tạp văn gồm 2 phần, đúng như tựa truyện: “Sex” và “Những thứ khác”, tác giả đã gợi ra cho chúng ta một không gian để bàn luận, những vấn đề tế nhị trước đó khó có thể nói thẳng nói thật cho thấu, giờ đây lại có thể mổ xẻ, phân tích dưới một góc nhìn nghiêm túc và suy ngẫm như bao vấn đề rất “đời” khác.

Bài "Sex trước Hôn nhân"

Nguồn facebook Tam Phan