Vậy là đã gần một tháng kể từ khi nhà cầm quyền Trung Quốc mang giàn
khoan HD – 981 xâm phạm vào vùng biển Việt Nam, một hành vi thể hiện rõ
sự hiếu chiến, ngang ngược cũng như mở màn cho giai đoạn “chơi bài ngửa”
tiếp theo của Trung Quốc. Tuy nhiên, “trong nguy có cơ”, hành động đó
của Trung Quốc có giúp chúng ta hiểu ra những điều hiển nhiên về cục
diện chính trị quốc tế, về vị thế hiện tại của Việt Nam cũng như có thể
trở thành liều thuốc thần để thức tỉnh toàn dân tộc, đánh thức “con rồng
ngủ quên”?
“Ta đã thấy gì trong đêm nay…?”
“Dân ta có một lòng nồng nàn yêu nước. Đó là một truyền thống quý báu của ta. Từ xưa đến nay, mỗi khi Tổ quốc bị xâm lăng, thì tinh thần ấy lại sôi nổi, nó kết thành một làn sóng vô cùng mạnh mẽ, to lớn, nó lướt qua mọi sự nguy hiểm khó khăn, nó nhấn chìm tất cả lũ bán nước và lũ cướp nước.”
Câu nói này của Chủ tịch Hồ Chí Minh một lần nữa lại được chứng minh
bởi mỗi người dân Việt ngay từ ngày đầu tiên xảy ra sự kiện HD-981. Toàn
dân tộc như kết thành một khối. Mỗi chúng ta đều cảm thấy căm giận,
phẫn uất, bị xúc phạm thô bạo. Cũng từ đó, chúng ta tự nhiên quên đi
những thứ thuộc về mình mà hòa vào cùng dân tộc, nâng niu và quyết giữ
bằng được từng tấc đất chủ quyền của quốc gia.
Tuy nhiên, đêm tối cũng giúp chúng ta nhận ra nhiều điều mà những ngày đẹp trời khác chúng ta tưởng như chúng không hề tồn tại.
Đầu tiên, lật rõ bộ mặt thật về ông láng giềng “16 chữ vàng” và “4 tốt”
Từ khi lập nước đến sự kiện HD – 981 vừa rồi, chúng ta thấy rõ ràng
chính quyền Trung Quốc chưa bao giờ từ bỏ dã tâm thôn tính Việt Nam. Đối
với Trung Quốc, suốt chiều dài lịch sử, các triều đại có thể khác nhau,
lãnh đạo quốc gia khác nhau, nhưng âm mưu thì luôn nhất quán: xóa sổ
Việt Nam.
Không chỉ thể hiện ở các cuộc xâm lược liên miên thời phong kiến, cuộc
chiến tranh biên giới 1979, sự kiện chiếm đảo Gạc Ma (1988), cho đến HD –
981, âm mưu thâm độc của Trung Quốc còn thể hiện ở những hành động nhằm
phá hoại toàn diện Việt Nam.
Từ việc tuồn hàng hóa độc hại vào thị trường, đến việc thương lái mua
các hàng hóa kỳ quặc như: Móng trâu, đỉa, thịt lợn mỡ, lá điều khô… và
gần đây là rễ cây tiêu ở Tây Nguyên. Thương lái tận dụng sức mạnh kinh
tế để ép giá, phá giá hàng nông sản dẫn đến giá hàng hóa rẻ mạt, thu gom
một lượng lớn hàng rồi đột ngột bỏ thu mua khiến nông dân Việt chỉ biết
khóc ròng.
Chính quyền Trung Quốc luôn “bề ngoài ta đối xử tốt với họ (Việt Nam)
như đối xử với đồng chí mình, nhưng trên tinh thần phải chuẩn bị họ trở
thành kẻ thù của chúng ta” (Chỉ thị của Ban Lãnh đạo Trung Quốc, 1973).
Dân tộc Việt hiếu hòa, hiền lành nên sẵn sàng bỏ qua tất cả quá khứ,
khác biệt để hợp tác hữu nghị với “kẻ thù lớn”, mong cùng nhau chung
sống hòa bình để phát triển. Đến bây giờ, chúng ta đã thấy rõ bộ mặt
thật của ông láng giềng “16 chữ vàng” và “4 tốt”, từ đó có thể đưa ra
đối sách thực tế và hợp lý hơn, không ảo tưởng về thứ “hữu nghị viễn
vông”. (chữ của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng)
Thứ hai, dân tộc ta còn rất nghèo và yếu
Những ngày đầu tiên xảy ra sự kiện HD – 981, trên các diễn đàn, mạng
xã hội có rất nhiều lời kêu gọi tẩy chay hàng hóa xuất xứ từ Trung Quốc
nhằm phản đối hành động của nhà cầm quyền Trung Quốc. Thế nhưng, vừa nói
xong, họ đã biết là mình lỡ lời. Có một hình ảnh vui mô tả sinh động sự
thật này: hình ảnh chiếc máy xúc ủi san bằng một ngôi nhà kèm theo lời
chú thích “tôi vứt bỏ tất cả những gì xuất xứ từ Trung Quốc trong nhà,
và kết quả là đây”. Một thực tế là cán cân thương mại Việt Nam – Trung
Quốc bị lệch quá nhiều về phương Bắc, đồ dùng người Việt từ cái kim, sợi
chỉ, hàng tiêu dùng, điện tử, quần áo đến công cụ sản xuất đều “made in
China”. Nó gián tiếp chứng tỏ sự đề kháng yếu ớt của kinh tế Việt Nam.
Nền kinh tế dựa vào xuất khẩu tài nguyên thô, sự hoạt động kém hiệu
quả của các doanh nghiệp nhà nước, làm ăn manh mún, giả dối, tư duy tiểu
nông, cùng với những gánh nặng “nghìn cân” từ nợ xấu, bất động sản,
chứng khoán, nợ công đè xuống khiến nền kinh tế Việt Nam không thể ngẩng
đầu lên nổi. Chưa nói đến việc “sánh vai với các cường quốc năm châu”,
nguy cơ bị các nước vốn được coi là xếp đáy trong khu vực vượt mặt như
Lào, Campuchia luôn nhãn tiền.
Rồi đến những yếu kém nội tại về xã hội và con người Việt Nam. Nền
văn hóa Việt vẫn tồn tại sự so đo, chỉ trích, ghen ghét hơn là đoàn kết,
xây dựng, giúp đỡ nhau. Cứ xem những cuộc cãi vã trên mạng của cộng
đồng Việt về việc thể hiện lòng yêu nước trong thời gian vừa rồi, chúng
ta có thể hiểu rõ điều này. Những cuộc biểu tình của công nhân dẫn đến
tình thế hỗn loạn tại Bình Dương, Hà Tĩnh cho chúng ta biết nhận thức,
dân trí của người Việt mình thấp kém như thế nào. Chỉ xảy ra trong vài
ba ngày, nhưng những cuộc biểu tình “biến thái” đó đã gần như xô đổ mọi
sự cố gắng của toàn hệ thống chính trị cũng như xã hội trong việc xây
dựng một môi trường đầu tư thân thiện, an toàn và ổn định.
Xem xét cuộc đối đầu của các đơn vị Cảnh sát biển, Kiểm ngư với lực
lượng bảo vệ giàn khoan của Trung Quốc, chúng ta thấy một trời một vực.
Một thực tế là nước ta quá nhỏ bé về thực lực kinh tế – quốc phòng. Kinh
tế có mạnh thì mới có đủ lực để phòng thủ vững chắc được, chúng ta
không thể dựa tất cả vào chính nghĩa, vào sự ủng hộ của cộng đồng quốc
tế trước những sự kiện tương tự mà phải có sức mạnh để thực thi và bảo
vệ sự chính nghĩa đó. Nước có giàu thì tiếng nói mới mạnh và được tôn
trọng trên trường quốc tế.
Thứ ba, sự toan tính của các nước lớn
“Không có bạn bè vĩnh viễn hay kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích quốc gia mới là vĩnh viễn.” - Winston Churchill
Nga, Trung Quốc và Mỹ trong sự kiện HD-981 một lần nữa làm sáng tỏ
một cách hùng hồn câu nói trên. Chính quyền Trung Quốc đang từ bỏ triết
thuyết “trỗi dậy trong hòa bình”, “giấu mình chờ thời” để lộ rõ hình hài
của một để chế hùng mạnh, đầy dã tâm và tham vọng, sẵn sàng đánh đổi
bất cứ giá nào để đạt được những “lợi ích cốt lõi” của mình – một tên
“giang hồ vừa được phong số má” trong khu vực cũng như trên thế giới.
Nga một mặt bán vũ khí cho Việt Nam, một mặt kí kết hợp đồng cung cấp
khí đốt cho Trung Quốc trị giá hàng trăm tỉ đô la, trong khi nhiều
người trong chúng ta hồn nhiên chờ đợi một động thái rõ ràng từ Matxcơva
kiểu như… viện trợ cho người bạn lịch sử Việt Nam vài thứ vũ khí tối
tân đời mới nhằm đủ sức đối phó với Trung Quốc như trước đây họ đã làm
trong lịch sử.
Anh bạn Mỹ đang muốn cân bằng quyền lực tại Châu Á Thái Bình Dương
nên lăng xăng “ủng hộ tinh thần” cho Việt Nam bằng cách này cách kia.
Các nước trong khối ASEAN (ngoại trừ Philippines) thì chia rẽ, không
muốn công khai ủng hộ Việt Nam vì có quá nhiều sự ràng buộc với Trung
Quốc. Các quốc gia khác thì “thỏ thẻ” lên tiếng “quan ngại một cách sâu
sắc” theo phong cách quen thuộc của ngoại giao quốc tế và dừng ở đó, bởi
không ai tự nhiên lại đi làm mất lòng một quốc gia khác, nhất là với
một nước lớn như Trung Quốc chỉ vì một chuyện chẳng liên quan gì tới
mình.
Chúng ta nhận ra rằng, nhiều khi chúng ta chỉ là quân cờ trong bàn cờ
của các nước lớn. Và để thay đổi số phận, phải trông chờ vào sức mạnh
nội tại của quốc gia chứ không thể trông chờ bất cứ bàn tay nào từ bên
ngoài cứu giúp. Và cũng nên nhớ rằng, mọi sự giúp đỡ đều có sự tính toán
cao tay mà chúng ta có khi chẳng thể đoán định được.
Sự hùng cường chính là phiên chắn vững chắc nhất của một quốc gia
Như vậy, sự kiện HD – 981 đã giúp chúng ta nhận ra vị trí hiện tại,
những yếu kém nội tại của Việt Nam, bộ mặt thật của chính quyền Trung
Quốc cũng như sự thật về quan hệ quốc tế. Đó chính là liều thuốc thần để
thức tỉnh dân tộc Việt.
Do đó, mỗi người chúng ta phải tự thấy xấu hổ về thân phận công dân
một nước “nhược tiểu” để biến nỗi xấu hổ đó thành động lực phấn đấu. Để
Việt Nam trở thành quốc gia hùng cường, đủ sức mạnh để được thế giới tôn
trọng, cũng như để đối phó với các “HD – 981” tiềm ẩn, chúng ta “chỉ có
một con đường” (Trần Đăng Tuấn). Đó là mỗi người dân Việt phải tự thay
đổi, thể hiện lòng yêu nước bằng cách trau dồi bản thân, biến mình thành
người có giá trị, làm tốt nhất phần việc của mình. Từ những tế bào lành
mạnh và hữu ích như thế, “cơ thể lớn” Việt Nam mới trở nên cường tráng,
bước ra khỏi “ao làng”, sẵn sàng đối phó với mọi thử thách và chinh
phục các đỉnh cao, tự bảo vệ mình được.
Tinh thần dân tộc Việt cần có hiện nay chính là tinh thần tự lực tự
cường, tự vươn lên củng cố sức mạnh nội tại của chính mình trên mọi mặt:
kinh tế, chính trị, xã hội, văn hóa… Chúng ta phải trở nên hùng mạnh,
trước nhất là về kinh tế. Có như vậy, mới có thể phòng thủ an toàn trước
mọi nguy cơ trước mắt và tiềm ẩn. Chúng ta phải tự cứu mình, đừng bao
giờ trông đợi với bất cứ một thế lực bên ngoài nào. Làm bạn quá thân
thiết với con hổ mà không biết học hỏi và vươn mình thành hổ, tất yếu sẽ
bị hổ ăn thịt. Sự hùng cường chính là phiên chắn vững chắc nhất của một
dân tộc, một quốc gia.
Kết thúc, xin phép trích đoạn bài viết “Biển Đông: Việt Nam chỉ có
một con đường” của nhà báo Trần Đăng Tuấn đăng trên trang Vietnamnet.vn:
“Nguồn gốc sức mạnh quốc phòng bắt nguồn từ làng xóm, nơi người ta có thể yên tâm dồn tâm sức vào ruộng đất; Từ những khu công nghiệp, nơi cả chủ đầu tư, cả người làm thuê đều cảm thấy lợi ích của mình được bảo hộ; Từ những công trình khoa học được nâng đỡ để thành công, đem lại lợi ích nhanh chóng; Từ mái trường trong sạch, nơi không có bóng dáng bạo lực, các tâm hồn trong trắng không bị tổn thương và vẩn đục; Từ công sở, nơi người dân cảm thấy mình được tôn trọng và được phục vụ; Từ bệnh viện, nơi có tình thương và trách nhiệm với đồng loại; Từ những địa danh du lịch, nơi khách nước ngoài không bị “chặt chém’, mà được tôn trọng và chăm sóc; Từ một cuộc sống, mà mỗi người dân đều cảm thấy được làm chủ, được an toàn, không vướng oan sai, ít bị tai ương, tai nạn rình rập, và mỗi người dân muốn góp phần mình cho cuộc sống ấy tử tế, tốt đẹp thêm lên.”
Vâng, cần lắm sự chung tay của toàn dân tộc Việt để thay đổi và tự quyết định số phận chính mình.
Tác giả Ngựa Hoang
Theo Triết học đường phố
Theo Triết học đường phố
EmoticonEmoticon
Note: Only a member of this blog may post a comment.