Tình một đêm thôi anh nhé

Tình một đêm nó là con đường mà những cô gái có trái tim yếu mềm như tôi dễ sa vào – là lên giường với một người đàn ông chỉ mới gặp mặt lần đầu, cho họ khám phá cơ thể và thỏa mãn nhu cầu của họ mà không đòi hỏi bất cứ thứ gì. Mọi thứ chỉ được giải quyết trong một đêm, không quyến luyến, cũng không được hứa hẹn bất cứ điều gì.


Tôi sa vào tình một đêm rất dễ dàng. Như thể trong tư tưởng tôi có sẵn nó rồi, chỉ là chưa đủ can đảm thực hiện. Hoặc là muốn nhưng chưa tìm được người ưng ý, đủ thú vị để tôi thực hiện. Về lí do vì sao tôi sa vào tình một đêm, chắc có lẽ là vì người đàn ông tôi hết mực yêu thương lại có thể dễ dàng ngã vào vòng tay của một người đàn bà khác. Chỉ vì cô ta giỏi hơn tôi khi ở trên giường, tôi nghĩ thếi. Vậy nên nhiều lúc tôi nghĩ thứ đàn ông muốn đơn giản hơn những gì tôi tưởng tượng rất nhiều.


"Tình một đêm thôi anh nhé"

Khi nhìn họ tóc tai bù xù, ôm chầm để bảo vệ lấy nhau lúc tôi đứng trước cửa phòng thì tôi đã nhanh chóng nhận ra, có lẽ tình một đêm là liều thuốc duy nhất cứu rỗi tôi khỏi việc lao đầu ra ban công tầng sáu. Chậc, chắc chắn là vậy. Nhớ lại đêm ấy tôi uống say trong một quán bar chuyên dành cho những người thích tình một đêm, một gã ăn mặc rất bảnh bao đến xoa lưng vỗ về tôi như thể tôi và gã đã quen biết nhau từ kiếp trước. Song, tôi không quan tâm đến gã nhiều, chỉ quan tâm đến việc tu càng nhiều rượu càng tốt. Cho đến khi hình ảnh gã dần mờ nhạt, chỉ có thể nghe tiếng thều thào đầy ma mị bên tai :”Em say rồi, để anh đưa em về.”

Thế là sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy trong khách sạn đương nhiên là lõa thể rồi. Còn gã thì ngồi trên ghế sofa hút thuốc, nếu là tôi khi trước, khi còn yêu người đàn ông của tôi thì chắc chắn tôi sẽ dùng con dao gọt hoa quả đặt gần đó đâm chết gã đàn ông trước mặt mình. Nhưng bây giờ khác rồi. Tôi còn thấy ngạc nhiên vì mình vẫn giữ vẻ mặt bình thản, không có chút gì lo sợ hay ngượng ngùng về việc khỏa thân trước mặt người đàn ông lạ. Tôi nhìn gã đang vắt chéo chân tỏ vẻ kênh kiệu, như đang nói :”Chắc em đã rất thỏa mãn khi có anh.” Tôi không biết làm gì hơn, chỉ vùi trong chăn định bụng ngủ tiếp.

Trong giấc ngủ vì vẫn còn say rượu, tôi nghe tiếng xả nước trong phòng tắm. Tiếng xột xoạt mặc đồ, cả tiếng khóa nịch gõ leng keng khi gã ấy mặc lại quần, rồi tiếp đến tôi cảm nhận được gã đang bò về phía giường hôn lên mớ tóc rối bời của tôi mà thủ thỉ :”Em cứ ngủ chút đi,tiền phòng anh đã trả rồi. Lát nữa sẽ có người đem đồ ăn cho em.Bye cưng”. Dứt lời, gã vẫn không quên luồng tay vào trong chăn mà sờ soạng ngực tôi..Nhanh chóng lật người sấp lại là cách tôi né tránh hành động đang làm của gã,tôi cảm nhận được tiếng cười khì khi gã nhận ra sự né tránh yếu ớt của tôi.Và hắn buông tôi ra, tiếng cánh cửa đóng sập lại vang lên trong không gian khô khốc.Cho đến khi tôi chắc chắn được gã đã ra khỏi phòng, tiếng bước chân đi trên hành lan không còn nữa thì tôi bật dậy chạy vồ đến cửa, khóa hết tất cả các chốt đính trên nó. Đến lúc đó, tôi mới ngồi sụp xuống sàn mà khóc nức nở. Tôi cảm thấy tim mình như vỡ vụn, cảm giác rất đau. Đau đến độ tôi như không thể thở được, chỉ biết vừa khóc vừa há mồm ra mà nuốt lấy mớ không khí trong phòng. Tôi nghĩ đến anh , tôi lại càng đau đớn hơn gấp trăm lần, tôi gào lên trong tâm trí với những câu hỏi vô cùng lộn xộn, như :”Sao anh lại đối xử với em như thế?”/”Em bị như thế này là đáng sao anh?”,.. Tự đặt câu hỏi cho chính mình đã đời, tôi chuyển sang chửi tục. Gọi anh là thằng đàn ông khốn nạn, mẹ kiếp, hay lũ đàn ông ngu xuẩn. Rất nhiều, tất cả chỉ dồn cho việc làm sao tôi có thể nén cảm xúc lại và nín khóc mà thôi.

Hơn một tuần trôi qua, kể từ khi tôi ngủ với gã đàn ông lạ mặt đó, thi thoảng tôi nghĩ mình bị ám ảnh vì đã vướng vào tình một đêm nên trong suốt những ngày ấy cứ mỗi tối ngủ tôi lại bị giật mình.Tôi thu mình trong góc tối của căn phòng,thức trắng đêm vì cứ mỗi lần nhắm mắt, khuôn mặt đê tiện của gã lại hiện ra, có khi hình ảnh người đàn ông tôi yêu và người phụ nữ ấy lại hiện về. Hay thử cảm tưởng mất ngủ trong suốt hai ngày, nó kinh khủng như thế nào các bạn biết chưa? Song, vì tôi biết rằng gã đàn ông lạ mặt kia là thuộc người thích tình một đêm nên sẽ không muốn lằng nhằng với những người gã đã từng ngủ qua, nên tôi nhanh chóng thoát ra khỏi tình trạng ấy. Dù thoát ra khỏi sự ám ảnh đó nhưng tôi không thể xóa đi hình ảnh người đàn ông tôi yêu, lúc nào tôi cũng nhớ anh, nỗi nhớ ấy như con gián, nó từ từ gấm nhấm cuộc sống của tôi. Thế là nhớ anh, tôi lại muốn tình một đêm.

Tôi trở lại quán bar ấy vào ngày thứ bảy cuối tuần, không phải với hi vọng gặp lại gã đàn ông kia mà là hi vọng sẽ có một người đàn ông nào đó đủ thú vị để tôi chọn làm đối tượng tình một đêm. Tôi chọn một góc khuất trong quán bar nhưng đủ để nhìn bao quát khắp quán, tìm kiếm một người đàn ông để cho-tôi-tình-một-đêm.Tuy nhiên không hiểu sao dù tôi ngồi trong góc khuất mà gã đàn ông ấy lại thấy và nhận ra tôi. Lúc ấy gã vẫn đang đẩy đưa với một cô nàng có thân hình rất nóng bỏng, tuy nhiên khi ánh mắt của tôi chạm vào gã, gã lập tức nhận ra ngay. Gã nhanh chóng xác định ánh mắt ấy xuất phát từ đâu, sau đó nhận ra tôi là cô nàng mà hắn đã từng ngủ thay vì tránh xa thì hắn lại tiến đến gần.

– Em là cô nàng hôm trước phải không? Nếu anh nhớ không nhầm.

Bấy giờ khi tận mắt nhìn gã trong trạng thái bình thường, tôi mới nhận ra gã là con lai, mắt gã có màu xanh nhạt với cái mũi cao vuốt nhọn hoắc như phù thủy, và mái tóc nâu hạt dẻ trông rất quyến rũ. Với cả, tôi nhận ra giọng của hắn vẫn còn lợ lợ, giống như những người ngoại quốc học tiếng bản địa ở nước tôi.. Tôi nhoẻn miệng cười, cố tỏ vẻ đa tình,lả lơi :

– Em không nghĩ chúng ta lại có thể gặp nhau ở đây.

– Còn anh lại nghĩ em đến đây là để gặp anh. – gã ngồi bịch xuống cạnh tôi, vừa nói vừa nhe răng cười để lộ hàm răng trắng đều sáng lóa.

Thật buồn cười, những người thích tình một đêm thường có những câu nói ngộ nhận, đầy hoang tưởng như thế này sao? Tôi lắc đầu ngán ngẩm, vừa rót cho anh ly rượu vừa nói :

– Anh nhầm rồi, em chỉ đến tìm ai đó tuyệt vời hơn anh thôi. Anh chưa đủ tuyệt vời với em.

– Huh?

Người đàn ông mang hai dòng máu nhìn tôi đầy ngạc nhiên, vì tôi chắc chắn rằng trong tư tưởng của gã thì kĩ thuật ‘chăn gối’ của gã không hề tồi, chắc có khi tích lũy  từ việc luyện tập với những cô gái dễ dãi, thích tình một đêm nên gã mới có tư tưởng ngộ nhận bản thân như thế. Bởi vậy mới nói, người thích tình một đêm thật ra là những người ngộ nhận về bản thân quá mức, nặng hơn là bị hoang tưởng! Có vẻ bị tôi vặn vẹo nên gã lại tỏ ra ngượng ngùng, rụt rè trông rất buồn cười. Nhưng tôi không nhắc lại câu tôi vừa nói, vì nghĩ nó quá nặng để tổn thương một người đàn ông. Nhất là coi thường họ trong vấn đề chăn gối. Suy cho cùng mà nói, gã có thể cũng như tôi mà thôi. Bị chấn thương tâm lí từ một cuộc tình đổ vỡ đâm ra chán đời, thích những thứ chớp nhoáng, dễ đến dễ đi, để cho mình chút thời gian chữa lành vết thương. Hay có cách nói hèn hạ hơn là trốn tránh quá khứ để tìm về một thực tại tốt đẹp hơn. Như thế chẳng hạn.

Không hiểu sao khi hơi men đã ngấm vào người, tôi lại thấy người đàn ông trước mặt tôi quyến rũ đến chết người. Từ lúc tôi thốt ra câu nói đầy đụng chạm kia, gã chỉ biết ngồi im thưởng thức rượu, chốc chốc có vài cô gái mời gã ra nhảy chung nhưng gã lại từ chối. Rất lạ lùng. Tôi đặt cốc rượu xuống bàn, chuyển vị trí từ ghế sofa lên đùi gã.Mùi dầu thơm thoang thoảng từ người gã khiêu khích khứu giác của tôi, thực sự mà nói tôi quá nhỏ bé khi ngồi vào lòng người đàn ông này. Thay vì dùng tài nghệ đẩy đưa mà gã hay thường làm thì giờ đây gã lại tỏ lúng túng lạ lùng, chắc gã nghĩ tôi sẽ không dám khiêu khích một người như gã.. Và tôi cũng không nghĩ, bản thân mình lại có thể bạo dạn như vậy. Khi mặt tôi và gã gần như chạm vào nhau, tôi cảm thấy người mình nóng bừng bừng, cả nghìn tế bào bên trong đang nhảy múa, cả mạch máu cũng chạy nhanh hơn bình thường, điều đó khiến tim tôi đập mạnh, đầu óc quay cuồng như chong chóng, nhất là khi ánh mắt của gã nhìn thẳng vào đôi môi đang mời gọi của tôi.. Mùi thơm của gã và mùi tóc của tôi quyện vào nhau. Kích thích lẫn nhau, cho đến khi tôi cảm nhận được lưỡi của gã đang nhảy múa trong khoang miệng của tôi thì tôi nghĩ việc tôi không tự chủ được mà lột hết áo quần của gã tại quán bar này là điều không sớm cũng muộn mà thôi.


Chúng tôi lại trở về khách sạn hôm trước, cũng là căn phòng ấy. Nhưng lần này bối cảnh lại khác, trong một bối cảnh mà nếu các bạn tưởng tượng ra các bạn có thể nổ tung lên vì bị ham muốn đè nặng. Gã rất khỏe, có thể nhắc bổng tôi lên mà hôn ngấu nghiến. Hôn như thế gã muốn cắn nát đôi môi nhỏ bé của tôi. Trong sự ham muốn tột cùng, người đàn ông này cũng chẳng ngại ngần xé rách đồ lót của tôi rồi lao vào thân thể tôi như con sói hoang dại bị bỏ đói lâu ngày, nay tìm được thức ăn ngon như ý muốn. Và tôi cũng thế. Lần đầu tiên trong đời, sau hai mươi lăm năm ròng rã, đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy người mình như muốn nổ tung bởi dục vọng, bởi ham muốn chiếm hữu lấy người đàn ông trước mặt, làm cho người đàn ông này sướng đến tột độ.. Chưa bao giờ, tôi cảm thấy mình hư đốn và tồi tệ đến thế. Đến khi tôi nghĩ việc nằm bên dưới một người nguuời đàn ông khổng lồng là rất chán, nên tôi nhanh chóng lật ngược mình lên người gã. Để có dịp chiêm ngưỡng khuôn ngực rắn chắc cùng mùi thơm đắt tiền vẫn đang tỏ ra từ người gã và không ngừng khiêu khích ham muốn trong tôi trỗi dậy.. Tôi hít lấy hít để mùi hương đó, để khiến mình trở nên hoang dại hơn, bốc lửa hơn. Chúng tôi lao vào nhau như những con thiêu thân, hòa vào nhau trong từng tiếng thở gấp, cho đến khi những rào cản được nới bỏ, cho đến khi cả hai chúng tôi đã lõa thể. Dưới ánh đèn mờ trong căn phòng đầy tiếng rên rỉ, đây là khoảng khắc mà tôi sẽ không bao giờ quên được.

Sau cuộc mây mưa cuồng nhiệt ấy, tôi thiếp đi khi nào không hay biết. Chỉ đến lúc ánh mắt trời từ khe cửa sổ xuyên qua tấm màn mỏng chiếu thẳng vào mặt tôi, khi ấy tôi mới biết những gì ở đêm hôm qua là sự thật, chứ không phải là một giấc mơ. Tôi cảm thấy toàn thân rã rời như trải qua cuộc tập huấn khốc liệt, chưa kịp nhích người thì một thân hình khổng lồ đã nằm sấp lên tôi. Vài giọt nước lạnh buốt nhỏ lên khuôn ngực khiến tôi rùng mình, tôi dụi mắt hóa ra là gã. Gã chào đón tôi bằng một nụ cười với hàm răng thẳng tấp, trắng sáng và mái tóc ướt sũng. Quả thật, trông gã gợi tình đến chết người, bỗng dưng mặt tôi đỏ bừng lên vì ngượng, khi hơi men của rượu đã bốc hơi hết thì tôi mới phát hoảng với những việc tôi đã làm hôm qua.Chưa biết phải nói gì thì gã đã đặt lên má tôi một nụ hôn rất ngọt.

– Nếu em cứ đáng yêu như thế này anh sẽ lại ăn thịt em mất.

– Sao cơ? – tôi rụt người sâu trong chăn, miệng lí nhí lo sợ

– Tắm vào tiết trời như thế này rất thú vị đấy, em có nghĩ thế không? – gã dịu dàng nhìn tôi, trong lúc chưa biết phải làm gì thì tôi đã cảm thấy thân thể mình đã bị nhấc bổng ra khỏi mặt giường, tôi ú ớ đưa tay ôm lấy cổ gã cứng ngắt.

Ngâm mình trong làn nước nóng khiến cơ thể của tôi thoải mái hơn rất nhiều. Lại có gã ngồi sau xoa bóp đôi vai mỏi nhừ làm tôi rất thích thú. Quả là một người đàn ông biết chiều phụ nữ. Chúng tôi ngâm như thế suốt gần một tiếng rồi mới thay đồ để đi ăn sáng. Chẳng hiểu sao, tôi lại có thể tiếp tục ngủ với gã lần thứ hai, trong khi tôi không có chút tình cảm nào với gã. Cho dù là đêm qua cuộc mây mưa ấy khiến tôi rất mãn nguyện, nhưng trong sâu thẳm trái tim tôi chẳng có chút gì gọi là lay động với người đàn ông này cả.

Khi trời sà sầm tối, tôi bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, chỉ muốn trở về căn hộ của mình rồi nằm vùi trong đống chăn dưới cái tiết trời lạnh như cắt thịt. Cơn mưa phùn chợt ập tới bất ngờ khiến tôi và gã phải trốn dưới cái hiên nhà, thi thoảng một làn gió tạt mạnh những hạt mưa vào người tôi khiến tôi co ro vì lạnh. Khuôn mặt trắng bệch, răng tôi không ngừng va đập vào nhau tạo ra những âm thanh lạch cạch.Nhìn thấy bộ dạng tôi như thế, gã chẳng biết làm gì hơn ngoài việc gọi nhanh một chiếc taxi để nhanh chóng đưa tôi về nhà. Trước khi tạm biệt nhau, gã đưa cho tôi một tờ giấy trên đó có dãy chữ số dài và nói :

– Đây là số điện thoại của anh. Mai anh có thể đưa em đi ăn sáng chứ?

Tôi chần chừ nhìn gã, khuôn mặt của gã bấy giờ không còn mang vẻ sở khanh, đểu giả như khi trước mà nó lại mang vẻ gì đó rất ôn hòa, điềm tĩnh. Rất giống với một người đàn ông trưởng thành. Sau một hồi suy nghĩ, tôi chỉ cầm lấy mảnh giấy rồi mở cửa taxi chạy nhanh vào căn hộ chứ không trả lời sẽ đồng ý đi ăn sáng cùng gã..

Bước đến cửa căn hộ, tôi nhận ra rằng cửa phòng không hề khóa. Bất chợt, tôi hoảng hốt lật đật đẩy cánh cửa ra thì thấy anh đang ngồi trên bàn làm việc của tôi. Việc gặp lại nhau trong hoàn cảnh vô cùng bất ngờ này khiến tôi rất bối rối, chưa kể nụ cười của tôi khi nghĩ về lời mời của gã chưa kịp tắt thì anh lại xuất hiện.

– Em vừa đi với ai về sao? Trông em rất vui.

Người đàn ông mà tôi hết mực yêu thương cầm trên tay một cây bút chì, vừa mân mê nó vừa nói với tôi giọng điệu như kẻ đang ghen tuông. Tôi bình thản, đặt giỏ xách lên bàn :

– Em nghĩ là chúng ta không còn gì để nói với nhau nữa. Việc anh tự tiện vào phòng của em là điều rất bất lịch sự đó.

– Em à, anh… Cô gái đó chỉ giống như là cơn gió lạ đi ngang qua thôi. Anh không thể cưỡng lại… Anh…

– Em tha thứ cho anh mà. Nhưng em vẫn giữ quyết định chia tay với anh, vì em nghĩ tình yêu của em đã đặt nhầm chỗ mất rồi.

Anh nhìn tôi vẻ mặt thất vọng, chúng tôi không có gì để nói nên sau khi thấy tôi bỏ vào phòng tắm thì anh cũng tự động ra về. Sau khi tắm xong, tôi đột nhiên nhớ lại mảnh giấy mà gã đã đưa tôi. Không hiểu sao trong bản thân lại dấy lên những nỗi nhớ mơ hồ, không rõ ràng. Tôi biết rõ nỗi nhớ ấy không phải dành cho gã, nhưng cũng không phải dành cho anh. Nỗi nhớ đó giống một dòng kí ức hơn, nó gợi trong tôi rất nhiều cảm xúc. Cũng trong đêm ấy, tôi nhận ra, gã con lai mà tôi đã ngủ hai lần không phải là dạng người dành cho tôi. Tôi càng thấy rằng nếu chúng tôi có đến với nhau đi chăng nữa, thì bản năng “ngựa theo đường cũ” của gã sẽ lại trỗi dậy khi chúng tôi đã quá hiểu về nhau.. Tôi vo tròn mảnh giấy ấy lại rồi bỏ vào sọt rác, tiến đến phòng ngủ lôi chiếc vali đã đóng bụi rồi xếp quần áo vào.. Không biết là gì nhưng trong đầu tôi định hình rất rõ những thứ tôi sắp làm tới đây sẽ khiến cho gã khó hiểu.

Tôi gọi điện đặt vé máy bay sang Mĩ trong tối hôm đó. Tôi chẳng báo với ai khác ngoài mẹ rằng tôi sẽ qua đó ở cùng với bà. Tôi cũng không nhắc nhủ gì với cô bạn thân của tôi rằng tôi sẽ đi Mĩ. Và tôi cũng chẳng giải thích với chính bản thân rằng tại sao tôi lại lựa chọn đi Mĩ thay vì ở lại đây. Để bào chữa cho những việc làm điên rồ mà thời gian qua tôi đã vướng phải, cách tốt nhất là tôi nên đi sang một vùng đất khác để bắt đầu lại từ đầu. Đây không phải là nơi dành cho tôi, đây chỉ là nơi tôi chôn cất quá khứ, chôn cất những tổn thương mà tôi không thể chữa lành mà thôi.

Hai tuần sau kể từ khi tôi đi Mĩ, tôi bất ngờ nhận được mail của một người lạ có tên là James. Nhưng đến khi tôi đọc thư, hóa ra chính là gã đàn ông đã cho tôi tình một đêm. Gã nói rằng không hiểu vì lí do gì mà gã không ngừng nghĩ đến tôi trong suốt khoảng thời gian tôi biến mất, để giải thích cho điều đó thì có lẽ gã quen với cảm giác bỏ rơi người khác, chứ chưa từng nghĩ đến việc sẽ có người bỏ rơi gã. Cũng không biết gã moi thông tin từ đâu mà biết được rằng hiện tại tôi đang ở Mĩ và gã sẽ đến gặp tôi vào tuần sau. Ít nhất là tuần sau.Tuy nhiên, cùng nhờ tình một đêm mà tôi ngộ ra được rất nhiều điều. Tình một đêm không phải lúc nào cũng xấu. Nó có thể là liều thuốc giúp bạn đứng lên sau vấp ngã, nhưng không phải lúc nào nó cũng đúng trong mọi hoàn cảnh. Lời khuyên cho tất cả phụ nữ :”Nếu bạn đâm đầu vào tình một đêm, hãy là người chủ động cắt đứt nó. Hãy là người mở động, và cũng là người kết thúc nó.”

Trong suốt những năm tôi nghiên cứu về vấn đề tình một đêm, không ít lần tôi cảm động trước những câu chuyện mà tôi nghe được. Có những câu chuyện nó chân thực tới mức ngay cả trong đầu tôi cũng không nghĩ ra rằng nó có thể xảy đến với những cô gái thích tình một đêm. Họ đâm đầu vào nó, rồi họ thấy hối hận sau đó lại cố khuyên can người khác đừng đâm đầu vào tình một đêm. Nhưng ngay chính bản thân họ cũng không thể dứt ra khỏi tình một đêm, nếu dứt ra họ sẽ không thể sống. Họ coi nó như một liều thuốc tinh thần mỗi ngày, dùng quá liều rồi đâm ra ngịiện nó. Chỉ có họ mới có thể kết thúc được nó, chứ không phải là người đàn ông hoàn hảo như câu chuyện trên tôi vừa kể.

Có một lí trí mạnh mẽ và hiểu được giá trị bản thân sẽ là cách tránh xa tình một đêm. Nhưng trong một trường hợp ngoại lệ nào đó, tình một đêm sẽ giúp bạn thoát khỏi bế tắc trong cuộc sống.

Bài "Tình một đêm thôi anh nhé"
Nguồn Internet

Share this

Related Posts

Previous
Next Post »

EmoticonEmoticon

Note: Only a member of this blog may post a comment.